Cô Bé - Nhìn Trúng Em Rồi!

" Tôi Muốn Kiểm Tra Xem Em Lớn Đến Đâu Rồi ! "


trước sau

Chiếc xe phanh gấp , chỉ cách cô khoảng vài bước . Người con gái phía trước hoảng hốt giơ tay che mặt .

" Cô có sao không ? "

Phương Noãn vẫn đang hoảng sợ , thật may cô không bị sao .

" Tôi không sao "

" Ơ cậu là ..... Phương Noãn .. "

Người con trai trước mặt ngạc nhiên khi người mình suýt đụng phải lại là Phương Noãn .

Cô lúc này mới hoàn hồn , từ từ ngẩng mặt lên nhìn người đối diện . Khuôn mặt người con trai có chút lo lắng nhìn cô , tay anh đang đỡ lấy tay cô , cử chỉ vô cùng nhẹ nhàng . Cô lúc này mới nhận ra người trước mắt chính là người đã mời cô nhảy vào đêm hôm đó , là người cô đã gặp qua vài lần ở trường .

" Cậu là .... ? "

"Từ Hiểu .... Cậu không nhận ra tôi à ? "

" À không , tôi nhận ra cậu ... chỉ là tôi không biết tên "

Nét mặt của anh chàng vui mừng khi cô nhận ra được anh .

" Xin lỗi vừa nãy tôi hơi vội , làm cậu sợ rồi ... "

" À là lỗi của tôi , cậu đừng tự trách mình "

Hai người nói qua lại vài câu , ngoài đường nói chuyện không tiện , cũng đang là giờ ăn trưa nên Từ Hiểu mời cô đi ăn . Phương Noãn cũng đang đói nên nhận lời của anh . Hai người cùng đi đến một quán ăn cách đó không xa .

Trong một góc ăn của nhà hàng , hai người một trai một gái cùng nhau dùng bữa , thi thoảng lại nói qua lại vài câu , không khí có phần hơi gượng ngạo .

" Phương Noãn , cậu đã cáo bạn trai hay chồng chưa ?"

Nghe thấy Từ Hiểu hỏi câu này Phương Noãn bỗng có chút giật mình khó hiểu , cô ngại ngùng đáp .

" Tôi chưa có "

" Vậy buổi ở bữa tiệc người đến đón cậu là ai vậy , anh ta xưng là chồng của cậu "

" Cái gì ..... Chồng sao ... À ừm chắc là hiểu nhầm thôi "

" À thì ra là vậy "

Từ Hiểu cũng đoán trước được câu trả lời của cô , bản thân cũng không ngạc nhiên lắm . Anh vừa ăn vừa nhìn cô gái trước mắt , thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho cô . Thấy bên miệng của cô có chút thức ăn dây ra anh rút khăn giấy lịch sự lau giúp cô . Cử chỉ thân mật này khiến người con gái trước mắt đôi má đỏ ửng , gượng gạo cười .

..... Ở trong một góc tối đối diện với bàn ăn của Từ Hiểu và Phương Noãn , tất cả hành động của hai người đều được lọt vào chiếc điện thoại đang quay .

" Tề tổng , Phương tiểu thư vừa nãy suýt nữa thì bị tai nạn , bây giờ đang ngồi ăn cùng một người đàn ông ... "

Người con trai thân hình cao to ngồi trước màn hình máy tính , thấy cô suýt nữa bị đâm giờ còn đang cùng một người con trai có cử chỉ vô cùng thân mật , gương mặt bỗng lạnh đi tám phần .....

Sau khi ăn xong Từ Hiểu đưa Phương Noãn về , vừa nãy trong lúc ăn anh cũng đã xin số
điện thoại của cô , trong máy cô cũng lưu số của anh coi như tiện để liên lạc ... Cô bảo Từ Hiểu dừng xe ở một đoạn cách Tề Gia không xa , cô không muốn anh hiểu lầm . Xuống xe hai người cùng quay ra chào nhau . Phương Noãn đợi chiếc xe của Từ Hiểu đi xa mới đi về phía Tề Gia .

Trong một chiếc xe đậu ở phía đối diện bên đường , người con trai đeo kính đang nhìn ra phía đối diện .

" Tề tổng chúng ta về nhà hay về công ty ? "

" Về công ty "

Chiếc xe phóng vụt trên đường .

Phương Noãn sau khi về Tề Gia thì Tề Phong vẫn chưa về , cô đành lượn quanh nhà để tìm việc làm . Đến giờ cơm tối , sau khi ăn cơm xong mọi người ùn ùn kéo nhau ra ngoài .

" Mọi người đi đâu vậy ? "

" Cậu chủ bảo chúng tôi được nghỉ 1 ngày "

" À .... Vậy tôi có được nghỉ không ? "

" Không biết nữa , cậu chủ không có nhắc đến Phương tiểu thư "

" À ừm ...... "

Phương Noãn đang vui vẻ vì sắp được về nhà nhưng lại cụt hứng giữa chừng . Anh ta để mọi người nghỉ sao lại không có cô .. vừa nghĩ vừa bực mình .

23 giờ đêm cánh cổng Tề Gia mở rộng , chiếc xe của Tề Phong về . Trên phòng của Phương Noãn , cô nhìn xuống dưới thấy Tề Phong đang bước vào nhà , cô không có ý định xuống để chào hỏi anh ta , chỉ nhẹ nhàng bước ra khóa chặt cửa phòng mình lại ... Quay trở lại trên giường cô cầm điện thoại lướt FB .

" Ting gg "

Một tin nhắn hiện lên màn hình .

* Xin chào *

* Ai vậy ? *

* Từ Hiểu *

Thấy Từ Hiểu cô mỉm cười nhẹ , đôi tay thoăn thoắt đặt tên cho người liên lạc * Từ Hiểu * .

* Muộn như vậy cậu vẫn chưa ngủ à ? *

* Tôi không ngủ được , tôi quen thức muộn rồi , mà cậu cũng vậy .....*

Cô trả lời khi thấy Từ Hiểu hỏi .

* Vậy cậu ngủ đi *

Từ Hiểu đáp lại cô , cô cười nhắn lại

* Ngủ ngon *

Trên tay vẫn cầm điện thoại khuôn mặt cô vẫn tươi cười . Lướt qua cánh cửa Phương Noãn giật mình khi thấy một thân hình to lớn đang đứng dựa vào cửa , bất ngờ điện thoại trên tay cũng rơi xuống giường .

" A Anh .. vào phòng tôi làm gì ..sao anh vào được ? "

" Nhà của tôi , tôi muốn vào đâu chả được .."

Tề Phong lúc này đang đứng dựa vào cửa , khuôn mặt lạnh lùng dần bước vào . Thấy vậy cô đứng dậy tay ôm một chiếc gối , cầm theo điện thoại .

" Vậy để tôi đi sang phòng khác "

Thân hình nhỏ bé bước gần đến cửa chợt bị một thân hình to lớn kéo lại ôm vào lòng .

" A .. Anh muốn làm gì ? "

Phương Noãn hét lên khi thấy Tề Phong ôm chặt mình . Anh đang ôm từ từ phía sau , thân hình to lớn dựa vào lưng cô , bờ môi tiến sát đến tai cô tỏa khi khí lạnh .

" Tôi muốn kiểm tra xem em lớn đến đâu rồi ! "

.......

Truyện convert hay : Trọng Sinh Tám Vạn Năm

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện