Lâm Dương sau một hồi chần chừ suy nghĩ anh ta đã chắc chắn tình cảm của anh dành cho Chu Tiểu Mân không chỉ đơn giản là tình bạn hàng xóm mà đó đã phát triển xa hơn chính là tình cảm nam nữ yêu đương.
Lâm Dương sau một thời gian tiếp xúc với Chu Tiểu Mân, anh cảm thấy cô gái béo này bản tính rất đơn thuần vui vẻ, thật thà, tốt bụng.
Lâm Dương không muốn bỏ lỡ Chu Tiểu Mân thêm lần nữa nên đã âm thầm theo dõi Hàn Thiên An và Chu Tiểu Mân sẽ đi đâu và làm gì.
Hàn Thiên An vì muốn giải sầu nên đã hẹn Chu Tiểu Mân đi ăn ở một nhà hàng Pháp rất nổi tiếng của thành phố.
Hàn Thiên An đã đặt trước một góc của nhà hàng.
Hàn Thiên An chỉ vừa mới dừng xe, quản lý nhà hàng đã ra tận cửa chào đón rất nồng hậu.
“Chào tổng giám đốc Hàn.”
Hàn Thiên An trước mặt mọi người anh với cương vị là một vị lãnh đạo của cả tập đoàn lớn nên rất lạnh lùng, nghiêm khắc.
Hàn Thiên An bước xuống xe với vẻ mặt lạnh lùng khiến quản lý nhà hàng rất khó thở.
Hàn Thiên An không nói lời nào cứ như vậy mà cùng Chu Tiểu Mân đi vào trong.
Quản lý nhà hàng thở phào một cái rồi vừa đi theo vừa nói.
“Tổng giám đốc Hàn, mọi việc anh dặn tôi đều chuẩn bị xong cả rồi.”
Hàn Thiên An cứ lạnh lùng như vậy đi về góc nhà hàng đã đặt sẵn.
Lâm Dương đi theo thấy hai người bọn họ đi vào bên trong nhà hàng.
Anh ta lưỡng lự rất nhiều không biết có nên đi vào trong hay không.
Lâm Dương đang đấu tranh tư tưởng có nên vào hay không.
Vì chi phí của nhà hàng này rất cao nên anh vô cùng lưỡng lự.
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng Lâm Dương cũng đã đi vào nhà hàng.
Lâm Dương tiến vào trong nhà hàng anh đi đến khu Hàn Thiên An và Chu Tiểu Mân nhưng đã bị nhân viên nhà hàng đến ngăn lại.
“Xin lỗi quý khách! Khu này đã được khách VIP của nhà hàng đặt hết rồi.
Anh vui lòng sang khu khác, nhà hàng chúng tôi sẽ phục vụ chu đáo.”
“Chúng tôi rất xin lỗi vì bất tiện này!”
Lâm Dương rất tức giận nhưng không thể làm gì khác ngoài nghe theo nhân viên nhà hàng.
Anh rất muốn dùng tiền mua lại khu đó nhưng kinh phí của nó rất cao anh không đủ để có thể đặt được.
Lâm Dương đi về khu khác gần đó rồi gọi món.
Hàn Thiên An đi về phía bàn đã đặt sẵn, anh kéo ghế cho Chu Tiểu Mân.
“Ngồi đi!”
Đối với mọi người anh rất lạnh lùng và nghiêm khắc nhưng khi đứng trước mặt Chu Tiểu Mân anh rất dễ thương, là một con người rất tình cảm.
Hàn Thiên An đã vô tình nhìn thấy Lâm Dương cũng đang có mặt trong nhà hàng, đột nhiên gương mặt đang tươi cười vui vẻ bỗng trở nên lạnh lùng, đáy mắt đen sâu thẳm giống như muốn nuốt chửng Lâm Dương vào trong.
Hàn Thiên An giấu đi vẻ tức giận bên trong rồi quay lại chỗ ngồi vào ghế rồi gọi món.
“Cô gọi món đi.”
Chu Tiểu Mân cầm menu rất ngơ ngác vì trước giờ cô chưa từng ăn nhà hàng đắt giá như vậy.
Muốn ăn nhà hàng Pháp cô phải để dành rất lâu mới đi được.
“Anh… Anh gọi đi…”
Chu Tiểu Mân đưa menu cho Hàn Thiên An.
“Đem hết tất cả menu lên cho tôi!”
“Anh… Anh gọi nhiều thế sao có thể ăn hết…”
“Cứ đem lên cho tôi!”
Quản lý nhà hàng xanh mặt, ấp a ấp úng trả lời.
“Tổng giám đốc Hàn, anh đợi một lát nhà hàng sẽ lên món ngay.”
Vừa dứt lời, quản lý nhà hàng đã lùi xuống đi nhanh về bếp để làm đầu bếp làm món ăn.
Reng! Reng! Reng!
Hàn Thiên An và Chu Tiểu Mân đang trò chuyện thì tiếng chuông điện thoại của Hàn Thiên An vang lên.
Hàn Thiên An nhìn dãy số gương mặt của anh ta nhíu lại thật chặt.
“Có chuyện gì khiến anh khó chịu thế Hàn Thiên An?”
Chu Tiểu Mân thấy anh nhíu chặt mày có vẻ khó chịu nên hỏi.
“Không có gì!”
Hàn Thiên An lạnh lùng thoát ra ba từ sau đó từ từ thả lỏng chân mày ra rồi nhấc máy.
Đầu dây bên kia chính là Phương Kim Ngọc.
“Hàn Thiên An, anh đang làm gì vậy? Sao em gọi lâu như vậy anh mới nhấc máy?”
“Em gọi anh có gì không?”
“Em có vài việc muốn nói với anh.
Anh đang ở đâu?”
“Nhà hàng Pháp.”
“Được! Em đến ngay!”
Tit! Tít! Tít!
Phương Kim Ngọc còn chưa dứt lời, Hàn Thiên An đã cúp máy.
“Hàn Thiên An…”
“Alo…”
“Hàn Thiên An…”
Phương Kim Ngọc kêu rất nhiều lần sau đó mới để ý cuộc gọi đã bị tắt.
Phương Kim Ngọc tức giận tắt máy sau đó lên xe đi đến nhà hàng Pháp.
Xe vững vàng chạy trên đường, một lúc sau đã đến nhà hàng Pháp.
Phương Kim Ngọc đi vào bên trong nhà hàng đã nhìn thấy Hàn Thiên An ngồi cùng với Chu Tiểu Mân.
Cô đi về khu đó nhưng lại bị nhân viên nhà hàng đến ngăn lại giống như Lâm Dương.
“Xin lỗi cô! Khu này đã được khách VIP của nhà hàng đặt hết rồi.
Cô vui lòng sang khu khác chúng tôi sẽ phục vụ tốt hơn.
Xin lỗi cô vì