Editor: Kiều Tiếu
Tay Nam Tinh bị người nào đó mạnh mẽ đặt lên một bàn tay khớp xương rõ ràng, ý người nào đó là bảo cô nắm lấy.
Liếc nhìn qua, trông như thể Nam Tinh đang lôi kéo Quyền Tự không chịu buông ra.
Ngón tay hắn hơi lạnh, Nam Tinh lại cảm thấy nóng dọa người, lập tức buông lỏng ra.
Quyền Tự dùng tay khoanh người vào trong lòng ngực mình, cúi đầu nhìn cô.
Sau đó thấp giọng hỏi:
"Tức giận?"
Nam Tinh không nói chuyện.
Quyền Tự sáp mặt lại gần cô, hắn thấp giọng nói.
"Có thể cắn lại."
Một tay Nam Tinh ấn người nào đó lại.
Cô mà cắn một ngụm, không biết hắn sẽ chảy máu bao lâu.
Lắc đầu cự tuyệt.
"Không đâu."
Cánh môi Quyền Tự cong lên, vẽ ra một nụ cười mỹ lệ.
"Ngoan ngoãn cho tôi cắn? Không tức giận?"
Cô càng không muốn tiếp tục dây dưa, hắn càng cố tình một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Nam Tinh nhịn không được nhìn hắn một cái, nói thầm một câu.
"Anh đừng nói nữa."
Nói xong, duỗi tay che miệng hắn lại rồi đẩy người ra.
Cô nhanh chóng với lấy chiếc cặp sách nằm trên mặt đất, vội vàng đi ra ngoài.
Ngay cả khi Bạch Vũ muốn nói chuyện với cô, cô cũng không dừng lại.
Một tay Quyền Tự chống trên bàn, ý cười đầy mặt, nhìn qua tâm tình cực tốt.
Chờ tới khi hắn cười đủ, lúc này mới mở miệng.
"Đi xem, đừng để cô ấy đến muộn, sẽ tức giận."
Bạch Vũ lên tiếng, "Vâng, thiếu gia."
Mà Nam Tinh bước ra từ khách sạn Cảnh Thành, vừa đi vừa xoa vùng giữa mày, có chút héo (ủ rũ).
Ở trước mặt người khác cô rất bình thường, không biết vì sao, vừa đến trước mặt Quyền Tự cô liền bó tay bó chân, hoàn toàn bị hắn dắt mũi mà đi.
Vừa đi vừa cúi đầu nhìn bản thân.
Do thân thể không khỏe à?
Thật kỳ quái a.
Vừa đi, cảm giác đau đớn trên cổ mơ hồ truyền tới, cô lấy tay che lại.
Có cần phải đi kiểm tra không nhỉ?
Nhất định là có chỗ nào đó không thích hợp.
Lúc này, tiếng chuông di động vang lên.
Cô móc di động ra nhìn thoáng qua, cảm xúc phức tạp dần dần khôi phục.
Hai vai khoác ba lô, dạo quanh một vàng, đi tới một chỗ ngoặt không có ai.
Dựa vào góc tường, móc ra laptop, một bàn tay đỡ máy tính, bàn tay còn bắt đầu thao tác.
Tiến vào trang web đêm qua, dùng tài khoản tư nhân đăng nhập.
Sau đó, trong hộp thư xuất hiện một tin nhắn mới.
Tin nhắn đến từ, Tư Minh.
Mở ra bưu kiện,
【 Chúc ngài một ngày tốt lành, tôi là người phụ trách của bộ kỹ thuật Tư Minh. Sau một đêm nỗ lực, người trong bộ của chúng tôi chậm chạp không tìm ra phương thức gỡ bỏ, mong ngài giơ cao đánh khẽ.
Chúng tôi đã chuyển tới tài khoản của ngài 50 vạn. Tư Minh tiếp nhận hết thảy nhân tài. Nếu ngài có hứng thú gia nhập, có thể thông qua tài khoản này liên hệ với chúng tôi.
Chúng tôi online 24h, xin đợi. 】
Nam Tinh nhìn qua sơ lược, sau đó nhận tiền.
Mà ở bên kia, tổng bộ kỹ thuật Tư Minh, bốn người nhìn chằm chằm máy tính phát ngốc.
Có người nhịn không được mở miệng.
"Chúng ta gửi tin nhắn có hèn mọn quá hay không? Có hơi không khí thế, người đó có thể gia nhập chúng ta hay không?"
Có người lập tức phản bác.
"Sao có thể?! Chúng ta chính là bộ kỹ thuật Tư Minh, người khác muốn gia nhập, chúng ta đều coi thường."
Có người khẽ cắn môi.
"Cái tên vương bát đản đáng chết, hắc đầu não của chúng ta, cả đêm cũng chưa phá được, làm hại bị lão đại mắng, chờ hắn vào, anh đây nhất định phải nhìn kỹ xem tên đó rốt cuộc là cọng hành nào!"
Có người do dự.
"Nhưng mà, chúng ta đã đợi một giờ, sao người đó còn chưa liên hệ?"
"Chúng ta có cần phải gửi lại phương thức liên hệ cho người đó không? Tốt nhất là gửi hết tất cả các cách liên lạc, hắn muốn dùng gì thì dùng cách đó liên hệ chúng ta."
"Uy, chú có thể có cốt khí hơn một chút được không?"
"Cốt khí? Đêm qua phá bỏ không được thứ kia, cốt khí của anh đây đã bị mài mòn hết rồi, giờ chỉ muốn cúng bái."
"Tin nhắn kia viết có phải uyển chuyển quá hay không? Vạn nhất người ta cảm thấy chúng ta đang khách sáo thì làm sao bây giờ?"
"Có đạo lý a."
"Nếu không ······ lại gửi một tin?"
"Có cần nói một tiếng cho lão đại biết không?"
"Ai nha, gửi một tin nhắn thôi mà, chỉ cần chúng ta đào được người thì tốt rồi không phải sao?
"Ai, các người vừa mới phá dịch có cảm thấy có cái gì quen thuộc không?"
"Hả làm sao?"
"Có vẻ giống cái người trước kia đã hắc cuộc thi hacker do khoa học kỹ thuật Hậu Đằng tổ chức, King?"
Vừa nói xong, lập tức nhận được tán thành.
"Đúng đúng đúng, tôi cũng cảm thấy hơi giống. Công kích, ẩn nấp đều rất nhanh chóng. Đêm qua lúc tôi phát hiện hắn muốn công kích chúng ta, vừa mới phát hiện thì lập tức bị rồi."
Bốn người trong bộ kỹ thuật Tư Minh ghé đầu vào nhau lẩm bà lẩm bẩm.
Nói hơn nửa ngày, mới đưa ra kết luận.
"Thôi