Cố Chấp Ngọt

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Trà Đá.

Chu Khởi và Trần Tiến không hiểu mình mắc nghiệp gì, bọn họ đơn giản đến đón Hoắc Lâm thôi, kết quả lại được ăn đầy thức ăn cho chó.

Trần Tiến ngồi vị trí kế bên tài xế, nhìn thấy hai người phía trước đứng ôm nhau, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.

“Chu Khởi, tớ không bị hoa mắt đó chứ? Người đứng đằng kia phải… Hoắc tam không?”

Chu Khởi lái xe, anh ta thả nhẹ chân ga, một tay chống mặt, bộ dáng có chút lười biếng.

“Tớ quen rồi.”

Trước khi Hoắc Lâm gặp Nam nhị tiểu thư, anh cũng thường các cô gái theo đuổi, hiện tại nhìn thấy Hoắc Lâm thân mật ôm một cô gái cũng không khiến Chu Khởi ngạc nhiên.

Hơn nữa anh ta còn cảm thấy… Vui mừng.

Đại ma vương độc thân nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng bị người khác thu phục.

Trần Tiến có chút không dám tin, anh ta nhớ lại trước đây Hoắc Lâm lạnh lùng cự tuyệt những người phụ nữ khác, trong lòng không ngừng cảm thán.

“Khẩu vị của Hoắc tam cũng đặc biệt nhỉ, bao nhiêu cô gái quyến rũ đầy đặn khác nhảy vào thì không ưa, lại nhìn trúng một cô bé mới lớn, không có xíu đường cong nào hết.”

Chu Khởi liếc mắt nhìn anh ta một chút: “Cậu cho là ai cũng như cậu sao? Thích ngực to não phẳng, bị cậu đối xử không ra gì cũng một mực khăng khăng nói không hối hận khi yêu cậu. Tớ thấy khẩu vị của cậu cũng đặc biệt không kém đó, chuyên chọn mấy cô não tàn.”

“…” Trần Tiến dừng một chút, lại nói: “Nói thì nói vậy thôi, làm gì công kích anh em quá vậy?”

Chu Khởi không thèm phản ứng lại, mà đưa tay nhìn đồng hồ, sau đó đạp chân ga.

Xe tăng tốc, sau đó dừng trước mặt Hoắc Lâm và Nam Từ.

Chu Khởi hạ cửa kính, biểu hiện cười cười, nhìn bọn họ: “Bọn tớ ăn đủ kẹo đường rồi, đi được chưa?”

Từ lúc ra khỏi cổng lớn, Nam Từ bị Hoắc Lâm ôm từ phía sau, lại còn bị anh hôn nữa, cho nên đầu óc đang rất hỗn loạn, hoàn toàn không kịp phản ứng khi thấy
xe dừng trước mặt bọn họ.

Cho nên lúc này bỗng nhiên thấy người ngồi trong xe, lại là người bọn họ quen biết, cho nên vừa ngượng vừa lúng túng.

Cô vội vàng tránh khỏi người Hoắc Lâm, đứng bên cạnh anh.

Hoắc Lâm cũng không làm khó cô, nắm cổ tay cô kéo vào trong xe.

Bên trong xe mở máy sưởi, cho nên rất ấm, gương mặt Nam Từ vốn hơi ửng hồng, sau khi ngồi vào trong xe bị hơi ấm phả vào mặt, cho nên gương mặt càng ngày càng đỏ.

Cô giống như một quả đào chín mọng khiến người ta muốn cắn một cái.

Chí ít giờ phút này Hoắc Lâm đang nhìn cô, ánh mắt anh càng ngày càng sâu.

Nhưng anh cũng biết bây giờ không phải lúc, còn có hai bóng đèn ngồi phía trước, anh cũng không hào phóng cho bọn họ thấy anh thân mật với cô.

Mà gương mặt đỏ ửng đáng yêu của cô cũng chỉ có một mình anh được thưởng thức.

Cho nên anh chỉ vuốt vuốt bàn tay nhỏ của cô, không nói chuyện.

Trần Tiến ngồi phía trước vẫn một mực nhìn bọn họ thông qua kính chiếu hậu, lúc này nhìn thấy dáng vẻ của Hoắc Lâm, trong lòng cực kỳ chấn động.

“Nè tổng giám đốc Hoắc, không định giới thiệu cho bọn tớ biết sao?” Trần Tiến lên tiếng trêu chọc.

Hoắc Lâm làm biếng phản ứng lại anh ta, nhưng Nam Từ lại theo bản năng liếc nhìn Trần Tiến.

Anh nhíu nhíu mày, nắm cằm cô, cường ngạnh xoay mặt cô về phía anh.

“Ở trước mặt tôi không cho phép em nhìn người đàn ông khác.”

Trần Tiến: 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện