Lúc thay đồ Nhược Giang nhớ ra một ít chuyện của tối qua nào gặp được Sếp lớn còn nôn lên áo của người ta, đằng này chắc cô sẽ bị trừ lương cho mà xem.
Không biết phải đối mặt với anh như thế nào nữa, vừa đi vừa cầu nguyện bản thân sẽ không bị trừ lương.
" Ôi Nhược Giang con xuống rồi sao? cái váy này rất hợp với con đấy!"
" Bác là.
.
"
" Ta quên mất việc giới thiệu, ta là Lưu Thi mẹ của tên kia đấy"
" Con chào phu nhân ạ"
" Không cần phải lễ nghi gì hết! thời buổi nào rồi! mau mau vào trong ăn sáng thôi! chắc con đói bụng lắm rồi"
" Nhưng mà con.
.
"
" Cứ nghe theo lời của mẹ tôi đi"
Cuối cùng anh chịu lên tiếng, từ lúc cô xuống anh mãi lo ngắm bộ dáng xinh đẹp của cô, khi Lưu Thi nói bộ này rất hợp với cô anh nghĩ như vậy, thật sự rất đẹp.
Nhìn bà gắp thức ăn cho mình, cô cảm động không thôi, vì Lâm Như chưa bao giờ làm như vậy cả, biết cô đang suy nghĩ đến chuyện xưa, anh cũng gắp một miếng thịt vào bát cho cô.
" Cảm ơn"
" Con bé này mau ăn đi! đừng nói cảm ơn suốt buổi như thế chứ?"
" Dạ vâng"
Cô cảm nhậm được sự thân thiết toát ra trên người của Lưu Thi, cô muốn được hưởng cảm giác ấm áp này một chút, nói cô tham lam cũng chẳng sao.
Dùng bữa cô muốn phụ mọi người rửa bát nhưng lại bị anh và Lưu Thi ngăn cản, cô thấy mình làm phiền gia đình bọ.
họ bao nhiêu đây là đủ rồi nên muốn về nhà của mình.
" Để tôi đưa em về"
" Phải đấy! để nó đưa con về ta mới yên tâm"
" Vậy làm phiền Cố Tổng rồi"
" Lần sau con nhớ đến thăm ta đấy"
" Vâng ạ"
Sau khi tiễn cô lên xe bà cũng lên xe trở về nhà chính, chuyện hôm nay nhất định sẽ kể cho chồng bà nghe mới được.
Trong xe của anh vẫn là một không gian im ắng như vậy, nhìn gương mặt căng thẳng của cô làm cho anh có chút muốn cười.
Cô đang hồi hộp lắm rồi! trong đầu cô cố gắng suy nghĩ những từ để nói xin lỗi anh.
" Cố Tổng chuyện tối qua tôi thật sự xin lỗi anh nhiều lắm, tôi không cố ý nôn lên áo của anh đâu tại tôi không chịu được mới nên! còn nữa chiếc váy này sau này tôi sẽ trả lại cho anh"
" Em đang nghĩ tôi sẽ vì chuyện này mà trừ lương em sao?"
" Anh không định làm thế sao?" vẻ mặt lo lắng
" Đêm qua là chuyện ngoài ý muốn, tôi biết em không cố ý! còn nữa chiếc váy rất hợp với em nên cứ giữ lấy đi!"
" Tôi.
.
cảm ơn Cố Tổng"
" Không cần khách khí như vậy! chuyện về mẹ tôi, tính tình bà ấy luôn như vậy mong em đừng để ý"
" Không có gì ạ! Tôi thấy phu nhân rất thân thiện ạ"
" Ừm"
Không