**********
Ầm!
Lời của bé gái, rơi vào tai mọi người, cứ như một tia sét kêu đùng đoàng giữa bầu trời quang đãng.
Họ làm sao cũng chẳng ngờ đến được. Chỉ trong một thời gian ngắn như thế mà Sở Quốc Thiên lại thật sự có thể chữa khỏi cho cô bé.
Nhưng mà Sở Quốc Thiên thì tỏ vẻ mọi chuyện hoàn toàn chẳng có gì lấy làm bất ngờ. Ngay khi anh ấy muốn mở lời nói thêm gì đó, gương mặt anh bỗng đột ngột biến sắc. Liền sau đó, bóng dáng anh chợt lóe, nhanh chóng khuất dạng khỏi khoa cấp cứu.
Sở Quốc Thiên rẽ vào bên hành lang bộ dùng để thoát hiểm, sau khi đảm bảo sẽ không có ai nhận ra anh, lúc đó rồi anh mới vội vàng ngồi xuống, xếp bằng lại.
Biểu cảm của anh ấy trông có vẻ vô cùng nghiêm trọng, chẳng còn chút dáng vẻ hờ hững thản nhiên như ban nãy, bởi lẽ, ngay lúc này đây, trong cơ thể anh ấy đang có một nguồn năng lượng cực kỳ ngang ngược mạnh mẽ quấy phá.
Đối với nguồn năng lượng này, anh ấy cũng chẳng lấy làm xa lạ gì, bởi đây cũng chính là nguồn gốc chân chính khiến cô bé phát bệnh. Mà ban nãy, trông thì giống như anh ta đang dùng kim châm cứu chữa bệnh, nhưng thật ra đang âm thầm hấp thụ nguồn năng lượng này vào mình.
Vốn dĩ, anh ấy những tưởng với cảnh giới của bản thân hiện nay đã có thể ung dung mà khống chế nguồn năng lượng này. Nhưng không ngờ được rằng nguồn năng lượng này thế mà lại khủng bố hơn so với tưởng tượng của anh ta quá nhiều.
Thật ra thì, nguồn năng lượng này chỉ dương chỉ cương, thế nên cô bé ấy mới chẳng thể chịu thấu được, dẫn đến việc cô bé người yếu lại nhiễm đầy bệnh, chuyện viêm khí quản cũng chỉ là một trong những triệu chứng cho thấy nguồn năng lượng đã bùng nổ. Nếu như cứ để nó tiếp tục ở mãi trong cơ thể cô bé, về sau sẽ càng nhiễm phải nhiều bệnh, với triệu chứng ngày một nghiêm trọng hơn!
Thứ mà Sở Quốc Thiên tu luyện cũng là một bộ công pháp chí dương chỉ cương. Đan điền của anh ấy cũng tích tụ một nguồn năng lượng lớn từ lâu rồi, có điều nguồn năng lượng trong cơ thể cô bé này càng đặc biệt hơn so với năng lượng mà anh ấy từng luyện qua.
Máu rồng!
Dần dần, dưới sự luyện hóa không ngừng nghỉ của Sở Quốc Thiên, anh đã nhanh chóng xác định được thứ năng lượng mạnh mẽ ngang ngược này chính là máu rồng mà anh vẫn luôn một mực kiếm tìm.
Anh không rõ tại sao trong cơ thể một bé gái lại có máu rồng quý giá này, nhưng trong lòng anh không cách nào kiềm nén được sự kích động liên hồi.
Tương truyền rằng, máu rồng rất linh thiêng. Nếu ai có thể thanh công dung hợp với máu rồng, như thế có thể hoàn toàn lột xác, dẫu là trí khôn hay về thể chất cũng sẽ được tăng lên rất nhiều, như được tổ độ vậy đấy.
Sở Quốc Thiên mặc dù đã có được thành tựu như bây giờ, thế nhưng cũng không thể không lưu tâm đến điều thần bí của máu rồng được, bởi vì những năm gần đây, anh đã luyện hóa và hấp thu được ước chừng bảy nguồn năng lượng từ máu rồng!
“Theo như công pháp giới thiệu qua, nếu như có thể luyện hóa được cả thảy chín nguồn năng lượng máu rồng, thì lúc ấy sẽ chân chính lột xác. Quả thật khó lòng mà tưởng tượng ra nổi khi ấy bản thân mình sẽ trở thành dạng gì đây?”
Không biết đã qua bao lâu, Sở Quốc Thiên cuối cùng đã luyện hóa xong năng lượng máu rồng hòa vào cơ thể mình. Anh lẩm bẩm:
“Năm ấy, khi mình bị nhà họ Sở đuổi đi, bọn họ cũng đang vừa lúc đi thu thập máu rồng nhỉ. Nếu như mình có thể trở thành người đầu tiên đi thu gom máu rồng rồi luyện hóa thành công chín phần của nó, sau đấy đến thăm nhà họ Sở một phen, hẳn biểu cảm của bọn họ sẽ vi diệu lắm đấy nhỉ?”
Sở Quốc Thiên nghĩ đến đấy, trong mắt bỗng nhoáng lên một luồng sáng rực rỡ đến khiếp người.
Xác định lại một lần nữa rằng năng lượng của máu rồng đã được luyện hóa hoàn toàn, anh lập tức đứng dậy, đi về phía phòng làm việc của Trưởng phòng Khoa Hành chính bệnh viện.
Phòng công tác của Trưởng phòng Khoa Hành chính, đúng là nơi hiện thời Lâm Thanh Di đang làm việc.
Sở Quốc Thiên vừa đến trước ngạnh cửa, vừa muốn gõ cửa thì bỗng nhiên