Nhưng Hoàng Thế Vũ cũng biết giờ không phải lúc để nghĩ đến chuyện này, nhà họ Hoàng bị người khác làm khó, thân là chủ nhà ông ta buộc phải xử lý.
Nếu không, không chỉ là ông ta mà cả nhà họ Hoàng và võ đường Hoàng Hà cũng sẽ trở thành trò cười trong mắt người khác, đó chính là vết thương chí mạng.
Lúc đám người Hoàng Thế Vũ đang vội vã quay trở lại nhà họ Hoàng thì một đám mặc đồng phục học viên võ đường Hoàng Hà đã chạy đến nhà cũ nhà họ Hoàng.
“Thả ông lớn ra!”
Một đám người bao vây Sở Quốc Thiên ba vòng trong rồi lại thêm ba vòng ngoài, tiếng hô vang vọng khắp trời.
Còn Hoàng Thế Quân như người sắp hết hơi, nhìn thấy quân tiếp viện lập tức phấn chấn trở lại, hung hăng nói: “Sở thần y, có bản lĩnh thì giết tôi đi! Tôi dám bảo đảm, chỉ cần anh dám giết tôi thì anh cũng không còn mạng ra khỏi cửa nhà họ Hoàng!"
“Vậy sao?” Sở Quốc Thiên thôi không nhìn về phía đoàn người nữa, lòng bàn tay quy tụ sức mạnh, nói: “Các người chắc chắn không nói cho tôi biết Hoàng Thế Công ở đâu sao?”
“Dừng tay, thả ông lớn ra, hiệu trưởng của chúng ta sẽ sớm tới đây, đến lúc đó cho dù anh có xin tha cũng đã muộn!” Nhìn thấy Hoàng Thế Quân mặt cắt không còn giọt máu, đám học viên giận dữ gào lên.
Nhưng Sở Quốc Thiên lại chỉ lạnh lùng nở nụ cười, anh dùng Hoàng Thế Quân làm gậy đánh đám người đó.
“Bùm, bùm, bùm..."
Đám học viên không sao nghĩ đến Sở Quốc Thiên sẽ đột ngột làm thế này, bọn họ mất cảnh giác, cả hàng trước đều bị chân TQ đạp ngã xuống đất.
Các học viên ở đằng sau muốn tiến lên nhưng lại không dám, sợ sẽ làm Hoàng Thế Quân bị thương.
Còn Hoàng Thế Quân bị khống chế bởi đôi tay của Sở Quốc Thiên, ông ta cảm thấy nếu không thoát ra được thì thật sự sẽ chết trong tay Sở Quốc Thiên.
Sở Quốc Thiên thấy vậy, định chủ động tấn công lần nữa, nhưng lúc này, dường như anh đã cảm nhận được điều gì đó, sau khi ném Hoàng Thế Quân sang một bên, anh lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cửa.
Ngay khi mọi người đang khó hiểu, cửa sân đột nhiên bị một lực đẩy từ bên ngoài tác động, tiếp theo đó một nhóm người hùng hổ xông vào.
“Kẻ nào bạo gan như vậy, dám đến nhà họ Hoàng gây rối?” Hoàng Thế Vũ