Trong lòng Hoàng Thế Vũ có một cảm giác tuyệt vọng.
Ông ta biết nhà hộ Hoàng bọn họ đã thua rồi, thua bởi một người thanh niên trạc tuổi con mình.
Bỗng nhiên, dường như ông ta nhớ tới cái gì, đột nhiên xoay đầu lại, nhìn về phía cửa hô lớn: “Cô Sở, bà ngoại Sở, cầu xin các người hãy cứu nhà họ Hoàng chúng tôi!”
“Tôi cũng chỉ tới xem kịch vui thôi, cũng không có lý do để ra tay?” Cô Sở chớp chớp đôi mắt xinh đẹp nói.
Hoàng Thế Vũ cuống lên, hắn cắn chặt răng nói: “Cô Sở, nếu các người đồng ý giúp tôi giải quyết tên nhóc này, nhà họ Hoàng chúng tôi tình nguyện trở thành gia tộc phụ thuộc nhà họ Sở, sau này làm việc cho nhà họ Sở!”
Nhưng cô Sở lại cười nhạo nói: “Chỉ là một nhà họ Hoàng nhỏ nhoi mà thôi, nhà họ Sở chúng tôi không xem ra gì đâu.”
Sắc mặt Hoàng Thế Vũ tái xanh, vào lúc ông ta chuẩn bị nói gì đó, lại nghe thấy bà ngoại Sở nhẹ giọng nói: “Cô Sở, lão cảm thấy cô có thể đồng ý.
“Hử?” Cô Sở nghi ngờ nhìn bà.
Bà ngoại Sở im lặng chừng hai giây rồi nói: “Thưa cô, cô đã quên không lâu sau sẽ diễn ra đại hội sao? Nếu như có thể mượn sức được nhà họ Hoàng trước khi đại hội diễn ra, đến lúc đó chẳng phải nhà họ Sở chúng ta cũng có thể càng có tiếng nói sao?”
Lời vừa nói ra, sự im ắng bao trùm không gian, nhất là Cát Lôi Đạt, sắc mặt ông ta trở nên cực kỳ mất tự nhiên.
Bà ngoại Sở thấy cô Sở cũng không quan tâm lắm, không kiềm được lại khuyên nhủ lần nữa: “Cô chủ, hiện tại nhà họ Hoàng đã liên kết với một vài gia tộc nhỏ, dự định đăng ký nhóm để kiếm một chút lợi ích từ đại hội.
Tuy rằng chúng ta cũng không thèm chấp mấy thế lực đó, nhưng thêm một người bạn vẫn tốt hơn kết thêm một kẻ thù.
Huống chi, ở Yên Kinh ngoài nhà họ Sở chúng ta ra, còn có mấy gia tộc khác cũng không thể khinh thường.
Nếu bạn họ cũng lập nhóm, vậy thì vô cùng bất lợi với nhà họ Sở chúng ta.
Cho nên, lão này cảm thấy mượn sức mạnh nhà họ Hoàng là điều rất cần thiết, bởi vì có được sức mạnh của nhà họ Hoàng, chẳng khác nào có được sức mạnh của một đám gia tộc nhỏ!”
“Một đám gia tộc nhỏ kia có thể lấy được ích lợi gì, không cần thiết.” Nào ngờ, cô Sở vẫn như cũ không dao động.
“Cô chủ à, bà già này biết cô cao quý, chướng mắt đám gia tộc nhỏ đó, cũng