Nghe thấy giọng điệu ra lệnh của Long Thiên Dưỡng, Sở Quốc Thiên thậm chí không thèm trả lời.
Thấy vậy, Long Thiên Dưỡng cười tủm tỉm nói: "Ngoan ngoãn nghe lời, như thế đối với anh mới có lợi!"
Nhìn thấy Long Thiên Dưỡng dáng vẻ kiêu ngạo.
Tuy Sở Quốc Thiên là người điềm tĩnh nhưng không khỏi chế nhạo nói: "Anh tự cho mình là ai, anh nói ra những lời này không cảm thấy buồn cười sao?"
Long Thiên Dưỡng nghe xong liền nhíu mày: "Anh nói lại lần nữa?"
La Vân ở một bên không khỏi tức giận mắng: "Anh Sở, ngày hôm nay của anh thực sự làm tôi kinh ngạc.
Với khả năng y học cùng với võ công của anh, cho dù là tìm trên khắp đất nước cũng không có khả năng kiếm được người hơn anh, nhưng anh không được xúc phạm đến cậu Long, anh ta không phải là người mà anh có thể xúc phạm!"
Giọng nói của La Vân không lớn, nhưng vẻ mặt lại cực kỳ nghiêm túc.
Sở Quốc Thiên biết La Vân đang nhắc nhở mình không được làm những chuyện ngu ngốc, từ thái độ của những người này đối với Long Thiên Dưỡng, anh đã đoán được phần nào thân phận và gia thế của Long Thiên Dưỡng.
Nhưng thế thì thế nào?
Anh là cao thủ của Tây Vực, cho dù là nhà họ Chu ở Yến Kinh anh cũng không để vào mắt, làm sao có thể sợ một vị cậu chủ?
Thấy Sở Quốc Thiên không lên tiếng, Long Thiên Dưỡng nghĩ anh sợ nên không nhịn được nữa nói: "Anh Sở, tôi có thể cho anh một cơ hội.
Nếu bây giờ anh thả Mã trưởng môn ra, lại đến nhận lỗi với tôi, tôi sẽ coi như hôm nay không có chuyện gì xảy ra.
Thậm chí nếu anh có thể làm điều đó tôi cũng có thể nhận đỡ đầu cho anh để anh có cơ hội phát triển thành nhân tài kiệt xuất trong tương lai!"
Chà!
Ngay khi Long Thiên Dưỡng nói xong, tất cả mọi người trong sân đều bị sốc.
Mọi người đều nhìn Sở Quốc Thiên với ánh mặt ghen tị, liên tục cảm thán.
"Cậu chủ Long thật là rộng lượng, Sở Quốc Thiên đã đem mọi chuyện nhảo đến như vậy mà anh ta vẫn có thể tha thứ cho Sở Quốc Thiên!"
"Đúng vậy, Thần y Sở này hôm nay thật may mắn!"
"Nhưng thành thật mà nói, Thần y Sở ngày hôm nay có thể đứng được ở đây, cũng đã là một thiên tài rồi!"
"Bằng không anh ta lấy cái gì để được cậu chủ Long coi trọng?"
So với đám người ăn dưa không liên quan này, sắc mặt của đám người trong võ quán Đẳng Vân lại trở nên vô cùng xấu xí, bọn họ biết rằng nếu Sở Quốc Thiên đồng ý với Long Thiên Dưỡng thì nhà bọn họ sẽ gặp tai họa, Sở Quốc Thiên nhất định sẽ trả thù.
Nhưng lúc này Mã Nguyên Đào lại là người lo lắng nhất, chuyện xảy ra hôm nay, người chịu thiệt hại nặng nề nhất chính là Thanh Phong môn bọn họ, nếu Sở Quốc Thiên thực sự đồng ý với Long Thiên Dưỡng, vậy không phải đệ tử và các vị trưởng lão của Thanh Phong môn đã chết một cách vô ích hay sao?
Đáng tiếc hắn biết rõ lai lịch của Long Thiên Dưỡng kinh khủng như thế nào, cho dù có bất bình cũng không dám nói quá nhiều, hiện tại hắn chỉ mong Sở Quốc Thiên không đồng ý.
Sở Quốc Thiên liếc nhìn vẻ mặt của mọi người, môi hơi hé ra, nhàn nhạt hỏi: "Vậy còn chuyện của Uông Giai Kỳ, anh giải thích như thế nào?"
"Cái gì?"
Ai cũng không ngờ rằng Sở Quốc Thiên sẽ nói ra một câu như vậy, chẳng lẽ lúc này còn muốn kiếm chuyện với Long Thiên Dưỡng?
Theo quan điểm của bọn họ, được Long Thiên Dương coi trọng đó chính là phúc khí mà tám đời tổ tông để lại, ai lại không đồng ý chứ?
Mặc dù hầu hết bọn họ đều không biết thực lực và lai lịch của Long Thiên Dưỡng, nhưng thấy rằng ngay cả những người có danh tiếng như Đạo Hoàng và ngay cả Thanh Phong