**********
Mọi người thuận theo ngón tay của Lí Tôn Minh, nhất thời nhìn về phía Sở Quốc Thiên.
“Ôi chao, cảm thấy hình như tên nhóc này chính là con rể của Mai Hương?
“Sao vậy? Bà biết cậu ta?”
“Đương nhiên rồi, từ lâu đã nghe nói Mai Hương tuyển một người con rể đến nhà, hơn nữa đứa con rể đó của bà ta còn nổi tiếng là một Trần Thế Mĩ, vứt bỏ vợ con không nói mà còn không có nghề nghiệp đàng hoàng.
Chỉ là không nghĩ rằng lần tụ họp này này Mai Hương lại đem theo cậu ta đến đây, haha..."
“Vứt bỏ vợ con? Còn có loại súc sinh không bằng người như vậy sao?”
"Không ngờ được, nhìn thì giống một con chó vậy, kết quả lại là một tên súc sinh!”
“Không đúng, theo những gì bà vừa nói, con rể của Mai Hương có lẽ là rất tồi tàn nhưng tôi nhìn đồ cậu ta mặc cũng không tệ, không phải là các bà nhầm lẫn gì rồi chứ?”
Trong nhất thời, mọi người thảo luận rôm rả.
Lí Tôn Minh nghe vậy, vẻ mỉa mai trên mặt càng thêm rõ nét, anh ta đi đến gần Sở Quốc Thiên, sau khi cẩn thận đánh giá một vòng, kinh thường nói: “Phế vật, mẹ vợ anh nói anh sẽ không bao giờ sánh được với bọn tôi, anh nói xem anh làm sao có thể bì được với bọn tôi chứ?”
“Nói ai là phế vật vậy?” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
Thấy Lí Tôn Minh lại phát ra những lời lỗ mãng, Triệu Mai Hương lập tức nổi giận nói: “Tôi nói cho cậu biết, con rể của tôi là chủ tịch của tập đoàn Minh Ngọc, nhà cậu chẳng qua chỉ mở một công ty nhỏ mà thôi, có thể so với tập đoàn Minh Ngọc của con rể tôi sao?”
Tập đoàn Minh Ngọc!
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Đinh Nhã Chi thấy tình hình không ổn, bà ta không khỏi nhỏ giọng hỏi: “Minh Minh, con kiến thức rộng rãi, lời Triệu Mai Hương nói không phải là thật chứ?”
“Giả đó!”
Lí Tôn Minh định thần lại, cứng rắn nói: “Dì Triệu, dì đừng có lừa gạt tôi nữa, theo tôi được biết thì hiện tại ông chủ đứng phía sau của tập đoàn Minh Ngọc là Chủ tịch Sở của Y dược Thanh Di, không lẽ con của bà là Chủ tịch Sở, thần y Sở nổi tiếng sao?”
“Mai Hương, nếu như tôi nhớ không lầm, con rể của bà hình như đúng là họ Sở, không lẽ cậu ấy thực sự là thần y Sở?" Đinh Nhã Chi phô trương bổ sung thêm một câu, vừa nói vừa cười thật lớn.
“Con rể tôi đúng thực là họ Sở, gọi là là Sở Quốc Tiên, nhưng nó không phải là Chủ tịch Sở, cũng không phải là thần y Sở, nhưng cho dù nó không phải là
thần y Sở thì có làm sao? Tập đoàn ту Minh Ngọc chính là của nó, nó mới là chủ tịch!” Sắc mặt của Triệu Mai Hương vô cùng khó coi, nhưng vẫn nghiến răng và đáp lại một câu.
“Hừ, còn là chủ tịch của tập đoàn Minh Ngọc, nếu như cậu ta thực sự là chủ tịch của tập đoàn Minh Ngọc danh tiếng lẫy lừng như vậy thì tại sao lại có thể lại lái chiếc Maybach hơn một trăm vạn chứ? Nhà tôi công ty nhỏ thì làm sao? Tôi vẫn lái một chiếc Bentley Continental, biết bao nhiêu tiền không? Giá một chiếc là bốn trăm vạn.
Thực ra thì Lí Tôn Minh cũng không biết được ông chủ của tập đoàn Minh Ngọc là ai, thấy bộ dạng Triệu Mai Hương nói nghiêm túc như vậy cho nên mới đối phương thức đả kích bọn họ.
“Đúng vậy, con rể của bà là chủ tịch tập đoàn Minh Ngọc, vậy thì lẽ ra phải có rất nhiều tiền mới đúng, tại sao lại không lái một chiếc Rolls-Royce thay vì một chiếc Maybach chứ?” Đinh Nhã Chi không chút