Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên.
Xin cảm ơn
**********
“Các người cũng đừng bày ra một bộ mặt như kiểu tôi đang lừa tiền các người vậy.
Nói cho các người biết, chiếc váy này của tôi là bản giới hạn của louis Vuitton năm nay đó, toàn thế giới chỉ có hai mươi chiếc, nước Viễn của chúng ta cũng chỉ có ba chiếc thôi.
Mau đền tiền đi.” Cô gái lạnh lùng nói.
Sắc mặt của mọi người càng trở nên vô cùng khó coi, sắc mặt hai vợ chồng Triệu Mai Hương cũng không tốt hơn được chút nào.
Có phải là bản giới hạn hay không bọn họ không biết, nhưng bọn họ chắc chắn rằng chỉ bắn vài giọt nước chắc chắn sẽ không nhiều tiền đến vậy.
Vì vậy cho dù không muốn gây chuyện thì Triệu Mai Hương cũng không nhịn được mà bùng nổ: “Không có năm mươi vạn, cho cô năm tệ tôi cũng ngại nhiều.”
Năm tệ?
Triệu Mai Hương vừa dứt lời, cô gái ban đầu liền nổi giận: “Không có tiền thì các người phí lời với tôi làm gì hả? Một đám nghèo rớt mùng tơi mà cũng dám nói chuyện với tôi? Ai cho các người dũng khí đó vậy?”
Triệu Mai Hương suýt chút nữa tức đến hộc máu: “Cô mắng ai là nghèo rớt mùng tơi hả? Cô mà không nghèo thì cô có vì vài giọt nước mà lừa người ta lấy năm mươi vạn hay không?” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
Cho dù là người thành thật như Lâm Minh Quang thì trong lòng cũng nảy sinh vài phần tức giận.
Ông ta trầm giọng nói: “Cô gái này, cô nói cũng quá không thực tế rồi, chúng tôi chỉ là muốn giải quyết vấn đề, nhưng cô rõ ràng là đang trút giận mà.”
“Vậy thì đã sao? Tôi là khách hàng quan trọng của Y dược Thanh Di.
Các người chọc nổi tôi hay sao?” Cô gái vô cùng khinh thường đáp.
“Khách hàng quan trọng thì giỏi lắm sao, cô coi chúng tôi là ai vậy hả?” Triệu Mai Hương tức giận.
“Vậy các người là ai?” Cô gái kia đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, sau khi thấy bọn họ ăn mặc rất bình thUông Kim Liên không khỏi cười lạnh.
“Tôi là mẹ của tổng giám đốc Y dược Thanh Di Lâm Thanh Di, đây là bố của nó.
Cô muốn thế nào hả?”
“Sau đó thì sao?” Cô ta cười nhạt.
“Cái gì mà sau đó? Tôi nói cho cô biết, Chủ tịch Sở của Y dược Thanh Di rất thích Thanh Di nhà chúng tôi đó.
Nếu như cô chọc vào chúng tôi, có tin tôi lập tức nói với Chủ tịch Sở hủy bỏ hợp tác với cô không?” Triệu Mai Hương thở dốc.
“Ha ha, nói giống như thật vậy.
Bà tưởng bà nói cái gì thì là cái đó sao? Hủy hợp tác? Dọa ai chứ? Có bản lĩnh thì lập tức nói với Chủ tịch Sở thông báo cho tôi đi.” Sự khinh thường trong mắt cô gái kia càng trở nên sâu đậm, từ đầu đến cuối đều không đặt Triệu Mai Hương vào trong mắt.
"Cô..."
Triệu Mai Hương tức giận đến nỗi lồng ngực cũng run lên, bà lấy điện thoại ra theo bản năng, nhưng lục lọi một hồi cũng không gọi được.
Điều này cũng khó trách, bà chưa từng gặp mặt Chủ tịch Sở, có số điện thoại của anh mới là lạ.
Cô gái kia thấy vậy thì càng thêm chắc chắn suy nghĩ trong lòng, cô ta tiếp tục châm chọc: “Mau gọi đi, đúng lúc tôi cũng không muốn hợp tác nữa.”
Đối mặt với sự hùng hùng hổ hổ của cô ta, Triệu Mai Hương tức đến nỗi mặt mày đỏ bừng.
Sở Quốc Thiên thấy vậy, đang định lên tiếng thì lúc này cửa phòng họp từ bên trong mở ra, ngay sau đó Lâm Thanh Di dẫn một đám người đi ra.
Sánh vai cùng Lâm Thanh Di là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi,