Triệu Mai Hương nghe vậy liền vội vàng nói: “Trợ lý Từ, con gái của tôi thật sự không sao chứ? Cậu là tâm phúc bên cạnh giám đốc Quách, cậu phải nói tốt vài câu trước mặt cậu ta giúp con gái tôi mới được đó.”
“Dì yên tâm đi, giám đốc Lâm không sao đâu.” Trợ lý Từ vội vàng cười đáp.
Sau khi xác nhận Từ Băng không có lừa mình, Triệu Mai Hương bấy giờ mới yên tâm.
Có điều sau khi trải qua chuyện vừa rồi, bà cũng không nhắc lại việc ly hôn nữa.
Sở Quốc Thiên đưa một ánh mắt cho Từ Băng.
Sau khi để anh ta ra ngoài, bản thân anh cũng định rời đi.
Nhưng vừa mới nhấc chân đã bị Lâm Thanh Di phát hiện.
“Sở Quốc Thiên, anh chờ một chút."
Sở Quốc Thiên nghi hoặc: “Thanh Di, em tìm anh có việc gì?”
Vẻ mặt Lâm Thanh Di lạnh lẽo, nghiêm túc nói: “Sở Quốc Thiên, em nhắc lại một lần nữa.
Chuyện công việc của em anh đừng có xen vào.”
“Không sai, đều là do cái thằng vô dụng này.
Nếu không phải vì nó, vừa rồi sao lại lớn chuyện như vậy chứ?” Triệu Mai Hương bỏ đá xuống giếng.
Sở Quốc Thiên nhíu mày: “Nếu vừa rồi anh không ra tay, thì em đã bị người ta bắt nạt rồi.” Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
“Vậy cũng không cần anh lo.” Lâm Thanh Di tức giận.
Sở Quốc Thiên thở dài, biết rằng cho dù mình có nói gì thêm nữa thì cũng không ăn thua, ngược lại còn khiến Lâm Thanh Di càng không vui.
Vì vậy cuối cùng, anh đành phải lặng lẽ gật đầu.
Triệu Mai Hương thấy vậy, trong lòng cười lạnh.
Nhưng vào lúc này, dường như bà phát hiện sắc mặt Lâm Thanh Di không được tốt, vội vàng quan tâm hỏi: “Thanh Di, con làm sao vậy? Có phải chân lại đau rồi không?”
“Không có gì đâu mẹ, mẹ đừng lo lắng.” Lâm Thanh Di lắc đầu.
"Có thể không lo lắng sao? Mẹ đã nói con đừng có đi làm rồi, cho dù con muốn đi cũng phải đợi khỏi hẳn rồi hãy đi.” Triệu Mai Hương đỡ lấy Lâm Thanh Di trách cứ: “Dù sao chuyện hợp tác cũng hủy rồi, con cũng không có việc gì, chúng ta quay về nghỉ ngơi cho tốt đã.”
Lâm Thanh Di trầm ngâm một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Có điều ngay sau đó, cô lại nói với Sở Quốc Thiên: “Sau này nếu anh không có việc gì thì đừng đến đây nữa, được không?”
Sở Quốc Thiên nhìn cô một cái, nhẹ giọng đồng ý: “Được.”
“Anh không có việc gì thì cứ ở nhà, chuyện công việc của em em có thể tự xử lý được.
Nếu như anh muốn làm việc, em cũng có thể giúp anh, anh có hiểu ý em không?” Lâm Thanh Di suy nghĩ một chút rồi nói, trong lời nói còn có ám chỉ.
Sở Quốc Thiên biết Lâm Thanh Di đang nhắc đến chuyện trước đây cô muốn anh đến Y dược Thanh Di làm việc.
Cho dù anh đã cự