**********
Nhìn ánh lảng tránh của Lăng Vân, Sở Quốc Thiên càng thêm chắc chắn suy nghĩ trong lòng.
“Điều cô nói nói dễ nghe là muốn báo ơn cứu mạng, nhưng thực tế cô cảm thấy thân phận không bình thường của tôi nên muốn trói buộc tôi ở bên cạnh, vả lại điều quan trọng là cô vẫn còn muốn huyền chi ngàn năm, đúng không?”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Lăng Vân lập tức trắng bệch, cô cắn chặt đôi môi đỏ của mình, nghĩ một hồi mới thở dài nói: “Anh Sở nói không sai, tôi thật sự muốn huyền chi ngàn năm, dù sao đây cũng là bảo bối mà tổ tiên đã nhà họ Lăng chúng tôi truyền lại, tôi không muốn nó mất đi, cũng không dám làm mất nó!
Có điều anh Sở không cần lo lắng, cho dù tôi thật sự muốn lấy lại huyền chi ngàn năm, cũng sẽ không dùng thủ đoạn gì bất chính, tôi chỉ muốn dùng thứ có giá trị đổi lấy với anh!”
“Cô nói thử xem.”
“Ví dụ, tôi có thể dùng một phương pháp trồng thuốc mà dược vương chúng tôi truyền thừa để đổi lấy huyền chi ngàn năm với anh!”
“Cô chắc chắn phương pháp trồng thuốc đó trồng ra loại thuốc có giá trị hơn huyền chi ngàn năm?” Sở Quốc Thiên hỏi.
“Đương nhiên, nếu như không có giá trị, sao tôi lại dám ra điều kiện với anh Sở anh?”
Sở Quốc Thiên im lặng nhìn cô ấy vài giây, sau đó gật đầu nói: “Được thôi, có điều tôi muốn chờ sau khi cô trồng ra được loại thuốc đó đưa cho tôi xem, tôi mới yên tâm, chỉ cần lời của cô là thật, tôi sẽ đưa huyền chi ngàn năm cho cô.
Đồng thời trong thời gian này, cô có thể cùng chúng tôi trở về Hoàn Châu, về sắp xếp chỗ ở thì bọn cô có thể đến hiệp hội y dược Hoàn Châu tìm hội trưởng Triệu Thiên Xu, anh ta sẽ sắp xếp ổn thỏa cho các cô!”
Sở Quốc Thiên nói xong, không chút chậm trễ đã ngồi lên chiến cơ, nhanh chóng rời khỏi núi Thái Bạch.
Nhìn chiến cơ trong phút chốc đã trở nên nhỏ bé như con kiến giữa bầu trời, đôi mắt Lăng Vân ảnh lên sự kiên định, cô nhất định sẽ lấy lại được huyền chi ngàn năm!
Sau khi Sở Quốc Thiên trở về từ Hoàn Châu, Quách Tiên Nhan đã nhanh chóng đến tìm anh, báo với anh thuốc mới mà nhà họ Sở sản xuất đã đưa lên thị trường hoàn toàn, đồng thời hỏi anh về việc đến bao giờ thuốc mới của bọn họ sẽ bắt đầu tung ra thị trường.
Sở Quốc Thiên nghe xong, chỉ lắc đầu bác bỏ nói: “Chuyện về thuốc không cần gấp, cho dù không bán được cũng không sao, nhưng tôi có một chuyện khác muốn bàn bạc với anh.”
“Anh Thiên cứ nói!”
“Anh nhanh chóng thông báo cho Triệu Thiên Xu, kêu anh ta lập ra một nhóm sinh viên y khoa có nhân phẩm và y đức tốt, làm thành một y đạo môn!” Sở Quốc Thiên nghĩ rồi nói.
“Y đạo môn? Ý của anh Thiên là..."
“Ý của tôi rất đơn giản, y thuật của nhóm sinh viên y này không quan trọng, chỉ cần bọn họ có tấm lòng lương thiện và chính nghĩa, thì đã có thể gia nhập y đạo môn, đến lúc đó tôi sẽ tự mình hướng dẫn y thuật cho bọn họ, giúp bạn họ có được y thuật tốt để đảm trách nhiệm vụ vì nước vì dân, đồng thời, bọn họ cũng là một trong số những chiêu bài tôi dùng để đối phó với nhà họ Sở!” Sở Quốc Thiên híp mắt nói.
Anh biết, Yến Khinh là nơi trọng yếu của Viêm Quốc, nhưng đại gia tộc ở đây nhiều không kể xiết, vả lại đa số