**********
Chương 419: Sở Kiều Hân
May là bọn họ đã chuẩn bị xong, nhưng khi chính tại mình nghe được tin tức này, vẫn không nhịn được mà tức giận.
Nhìn phản ứng của mọi người, Sở Vân Nhiên dừng một chút, rồi lại nói tiếp: “Hơn nữa bây giờ tôi đang nghi ngờ, trước đó chuyện con cháu nhà họ Sở biến mất ở Hoan Châu khẳng định là do thần y Sở này gây ra.
“Đường chủ, thuộc hạ có một điều không rõ.
Theo lý mà nói, chúng ta và thần y Sở này không có mâu thuẫn gì mới đúng, tại sao anh ta lại khiêu khích nhà họ Sở chúng ta?” Một cấp cao của Chấp Pháp đường nghi hoặc hỏi.
“Có lẽ con cháu nhà họ Sở đã đắc tội thần y Sở không chừng?” “Không sai, bất luận nói thế nào, đó cũng là đại biểu cho nhà họ Sở chúng ta.
Nếu như không đắc tội thần y Sở, anh ta vốn dĩ không thể nào là kẻ thù của chúng ta được.
Không đợi Sở Vân Nhiên trả lời, những lãnh đạo cấp cao khác trong Chấp Pháp đường nhỏ giọng nghị luận.
Nghe được lời của mọi người, Sở Vân Nhiên không khỏi nhíu mày, nói: “Cụ thể đã xảy ra chuyện gì, vẫn phải để người của phòng tình báo điều tra một chút.
Bây giờ việc cần thiết là chúng ta phải mau chóng báo tin tức này lên cho gia chủ, những cấp cao khác nữa.
Sở Anh Ngọc bọn họ đã lên đường đi Hoan Châu.
Nói thật, trong lòng tôi luôn có chút không nỡ.
Nhưng mà việc đã đến nước này, chúng ta chỉ có thể đi một bước tính một bước, nhìn một chút xem Sở Anh Ngọc có thể mang đến cho chúng ta tin tức gì.” “Hiện tại toàn bộ nhà họ Sở chúng ta vì giải quyết chuyện hậu di chứng “Thanh Phế Linh”, nên không có nhiều tinh lực đi làm chuyện khác nữa.
Nếu như thần y Sở đó vẫn còn chiêu trò gì phía sau, vậy thì nhà họ Sở chúng ta thật sự có phiền phức lớn rồi.
Vân Nhiên, em nghĩ sao về vấn đề này?” Bỗng nhiên, người phụ nữ nói thêm một câu nữa.
Lời này vừa nói ra, hô hấp của tất cả mọi người đều trở nên căng thẳng.
Di chứng của chiêu này để lại cũng đã làm cho cả nhà họ Sở như lửa xém lông mày, nếu như còn có chiều gì ở phía sau nữa, vậy chẳng phải là muốn phá huỷ nhà họ Sở hay sao?
Nhưng mà Sở Vân Nhiên cũng chỉ hơi sững sờ, sau đó nhanh chóng khôi phục lại.
Sắc mặt ông ta trầm xuống, lạnh lùng nói: “Mọi người không cần phải lo lắng, thần y Sở đó