“Thần y Sở, thật không dám giấu giếm, đêm khuya đến tìm cậu, là muốn hỏi cậu vài vấn đề” Lão gia chủ cười trả lời.
“Ông nói đi ạ.” “Là thế này, lão già đây muốn hỏi cậu rốt cuộc cậu là người ở đâu, trông tuổi còn trẻ mà có thể ưu tú đến như vậy?” Con người vẩn đục của ông lão chăm chú nhìn Sở Quốc Thiên nói.
“Không quyền cũng không thể, cũng không người chống lưng, ông đừng suy nghĩ nhiều, nếu nói tôi đến từ nơi nào, thì chính là Y Đạo Môn, và Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di
Vẻ mặt lão gia chủ ngây ngẩn, lẩm bẩm nói: “Nói như vậy, Thần y Sở không cách nào tham gia hội nghị được hay sao?”
Sở Quốc Thiên đương nhiên biết đối phương đang nhắc đến hội nghị gì, anh hờ hững nói: “Ông cụ nói không sai, cho dù bây giờ là Y Đạo Môn, hay Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di, đều không nhận được lời mời tham dự hội nghị.” “Đáng tiếc.
Lão gia chủ thở dài, nhưng sau đó lập tức nói: “Thần y Sở, nếu cậu muốn tham gia hội nghị, ông lão đây có thể dẫn cậu theo, không biết ý cậu thế nào?” “Ha ha, ông muốn nhân cơ hội kéo tôi về phe nhà họ Long ông phải không?”
Sở Quốc Thiên thoáng nhìn qua ông lão, tiếp tục nói: “Tôi biết đến đại hội đó, cũng biết sau hội nghị lần này, chỉ cần thực lực đủ mạnh, thì có thể thu hoạch nhiều thứ béo bở, có điều là tôi cũng không có hứng thú lắm." “Vậy Thần y Sở cứ thể bỏ qua như vậy sao?” Lão gia chủ ngạc nhiên nói.
Sở Quốc Thiên nghe xong, lại mỉm cười thần bí, anh không trả lời mà hỏi ngược lại: “Ông cụ, tôi ngược lại muốn hỏi ông một chút, ông đã nghĩ đến sau khi tham gia hội nghị, sẽ đối phó với những thế lực lớn ở Yên Kinh như thế nào chưa?”
Mí mắt của lão gia chủ giật giật, rồi nghiền ngẫm nhìn Sở Quốc Thiên nói: “Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, kỳ thật loại người đã đến tuổi như tôi, đã sớm không còn coi trọng những vật ngoài thân nữa, sở dĩ muốn dính vào việc này, đơn giản chính là muốn tiếp tục duy trì nhà họ Long mà thôi.
Mặc dù tôi không sợ bất cứ thế lực từ những dòng họ lớn