Sở Quốc Thiên nhướng mày, tỉ mỉ suy nghĩ mười mấy giây, mới nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Chưa nghe qua bao giờ.
Dường như Dương Quốc Khánh đã sớm dự liệu đến sẽ là đáp án này, chỉ thấy sau khi ông ấy cầm thuốc trong tay rít một hơi xong, lúc này mới chậm rãi nói: “Đế Vương là một tổ chức thần bí, có liên hệ chặt chẽ với nhà họ Dương chúng tôi, nhưng mà tôi cũng không phải quá hiểu biết về tổ chức này, chỉ biết là thái độ của nhà họ Dương chúng tôi đối với tổ chức này rất kính sợ!”
Ánh mắt Sở Quốc Thiên cứng lại, ngay cả nhà họ Dương cũng kính sợ, xem ra sức mạnh của Đế Vương đã vượt xa thế gia giàu có bình thường ở Yên Kinh “Nửa năm trước, Đế Vương phải người đến nhà họ Dương, nói là muốn chọn một nhóm con cháu có tư chất xuất chúng để đi căn cứ huấn luyện của bọn họ, nhưng sau khi các trưởng bối của gia tộc biết được tỉ lệ tử vong rất cao, liền quyết đoán từ chối!” “Vốn tưởng rằng chuyện này đến đây đã dừng lại, nào biết không lâu sau, bọn họ lại lại phải một nhóm người đến đây chọn lựa hạt giống đi huấn luyện, hơn nữa thái độ rất ngang ngược.
“Gia tộc tự biết từ chối không xong nữa rồi, vì thế lập tức đề cử con gái thứ hai của tôi Dương Ngọc Bích cho bọn họ, đáng sợ nhất chính là bọn họ còn nhìn trúng tư chất của Ngọc Bích, quyết định mang con bé đi “Sau khi dì Như Đan của cậu biết được chuyện này, lập tức lên tiếng phản đối, kết quả lại chọc tức người của Đế Vương, kết quả của chuyện này, chính là như những gì cầu đã thấy đấy..."
Sở Quốc Thiên nhíu mày, hiển nhiên không nghĩ tới thi ra mọi việc là cái dạng này.
Mà Dương Quốc Khánh liền giống như mở máy hát, lại chàm một điều thuốc, nói: “Bọn súc sinh này, không nỡ để con cái của mình đi mạo hiểm, kết quả lại chỉ biết ức hiếp đến trên đầu của tôi, để con gái của tôi làm vật hi sinh cho gia tộc, quả thực heo chó cung không bằng! “Cậu cũng biết dì Nhã Đan của cậu cực kỳ bảo vệ người nhà, cho dù biết rõ sẽ làm Đế Vương tức giận, nhất định cũng phải bảo vệ Ngọc Bích, đáng tiếc chính là, cho dù là Đế Vương, hay là nhà họ Dương, cũng không thể khiến bà ấy như mong muốn.
“Dì Nhã Đan của cậu họ Dương, thật ra cũng là nhà họ Dương chúng tôi ban họ này, bởi vì cô ấy là cô nhi, từ nhỏ đã được nhà họ Dương nhận nuôi, chẳng qua sau này lại gả cho tôi.” “Nhưng vì lợi ích