Thời điểm mọi người nhìn thấy đề tài đều không nhịn được hít sâu một hơi. Tay chân mọc lại, ý trên mặt chữ, chính là đem tứ chi đã hoàn toàn mất đi khả năng cử động khôi phục lại như cũ. Mà loại khôi phục này không phải chỉ đơn thuần đem chân tay khâu lại mà chính là nối toàn bộ mạch máu lẫn bắp thịt, thậm chí là toàn bộ phần xương khớp đã gãy nát nối lại thật hoàn mỹ.
Trọng tài sau khi nhìn thấy đề thi bèn cho người tìm người bệnh đến.
“Trước mặt hai thí sinh chính là bệnh nhân được đưa đến từ bệnh viện đông y Lâm Thị. Đối phương là công nhân xưởng chế xuất, bởi vì máy móc gặp trục trặc dẫn đến việc gặp nạn. Hai chân bị cưa điện cắt đứt, tuy rằng đã bằng bỏ để cầm máu nhưng hi vọng hai người có thể nhanh trọng tiến hành trị liệu!”
Trọng tài liếc mắt nhìn Sở Quốc Thiên cùng Vạn Vinh, bổ sung thêm.
“Trong trường hợp hoàn toàn hết cách trị liệu, xin mời nói rõ ngay từ đầu, để tránh làm mất thời gian trị liệu tốt nhất dành cho bệnh nhân.”
“Không có vấn đề gì cả.”
“Mọi thứ đều ổn”
Vạn Vinh trực tiếp tỏ thái độ trong khi Sở Quốc Thiên chỉ nhàn nhạt lắc đầu. Người đàn ông trung niên giữ chức trọng tài khẽ gật đầu, không dám trì hoãn thêm nữa, chính thức tuyên bố cuộc thi bắt đầu.
Rất nhanh, hai người liền bước đến bên cạnh bệnh nhân, bắt đầu kiểm tra phần chân. Vẻ mặt bọn họ đều vô cùng nghiêm trọng, bởi vì đôi chân này đã hoàn toàn bị cắt đứt, dựa theo kiến thức thông thường cần phải trải qua lần giải phẫu cực kỳ phức tạp. Tuy nhiên hiện tại, bọn họ đang thi đấu về mảng y thuật, đương nhiên không thể nào đem theo mấy loại dụng cụ hiện đại lại cồng kềnh giống như vậy rồi. Trên khán đài chỉ chứa vài dược liệu đơn giản, trang thiết bị thật sự cần thiết cùng với hai người bọn họ mà thôi.
Thật ra mọi người không ngại đường xá xa xôi đến tận nước Viễn để thách đấu, nguyên do bởi vì y thuật giữa hai nước khá tương đồng với nhau. Nước Viễn xem thường nước Lăng, nói y thuật đối phương chỉ là một nhánh nhỏ không đáng kể. Mà nước Lăng lời nói càng độc miệng, bảo rằng y thuật nước Viêm đạo nhái từ mình mà ra cả.
Hai bên không ai nhường ai, điều này đồng nghĩa với việc thầy thuốc hai bên sẽ không chấp nhận bỏ cuộc.
Bởi vì bọn họ không chỉ giữ vững danh hiệu bản thân mà con đại diện cho danh dự quốc gia!
Cả hai nhanh chóng làm xong phần kiểm tra, sau đó bắt đầu viết tên phương thuốc, cách bốc thuốc cùng điều trị. Dẫu sao thì loại thương tích này cũng quá mức nghiêm trọng, hoàn toàn không thể nào dựa vào ngân châm mà phục hồi mọi thứ như cũ được. Cho dù thầy thuốc có giỏi cách mấy đi chăng nữa vẫn khò mà đảm bảo trong thời gian ngắn bệnh nhân được chữa khỏi, đi đứng bình thường.
Những người đến từ nước Lăng đối với Vạn Vinh ngập tràn tin tưởng nhưng khi nhìn thấy thao tác của Sở Quốc Thiên không hề kém cạnh, trong lòng liền không ngừng chửi mắng đối phương.
“Đúng là da mặt dày mà!”
“Kim Vương làm gì thì cậu ta ngay lập tức bắt chước theo y hệt! Gian lận quá mức trắng trợn rồi!”
“Trọng tài, mấy chuyện này các anh không xử lý sao hả?”
Đối mặt với sự chất vấn đến từ nước Lăng, trọng tài vẫn như cũ giữ im lặng. Đồng thời, nhóm chuyện gia lẫn lãnh đạo đều trợn trắng mắt liếc về phía bọn họ. Xử lý Sở Quốc Thiên, dựa vào cái gì cơ chứ?
Sở Quốc Thiên động tác so với Vạn Vinh nhanh hơn rất nhiều, không thể nào gọi là sao chép. Sự thật qua miệng các người liền bị đổi trắng thay đen, quả nhiên không biết hai chữ xấu hổ đánh vần như thế nào rồi. Trọng tài cũng chẳng thèm để ý đến đám người này làm gì, thế nhưng Sở Quốc Thiên lại đột nhiên ngừng lại, chậm rãi lên tiếng.
“Thật ra, Kim Vương của các người chẳng đáng để tôi