**********
"A!"
Một tiếng hét truyền tới bên cạnh anh, ngay sau đó là âm thanh người ngã xuống đất.
“Vợ, vợ ơi, em làm sao vậy?” Tiếng hô hoảng loạn vang lên.
Một người đàn ông bụng phệ vội vàng chạy tới, tay chân luống cuống kéo người phụ nữ trang điểm đậm, mặc sườn xám ở dưới đất dậy.
Người phụ nữ mặc váy xẻ tà cao, gương mặt trang điểm vô cùng đậm, tóc búi cao.
Khi người đàn ông giúp bà ta, động tác vô cùng buồn cười, chọc cho mọi người đều bật cười.
“Hỗn xược!”
Người phụ nữ đó vừa đứng vững đã chỉ vào mũi Sở Quốc Thiên, tức giận: “Cậu có mắt không hả? Đụng vào tôi rồi có biết hay không?”
Sở Quốc Thiên lạnh nhạt nhìn bà ta.
Đụng?
Sở Quốc Thiên rất rõ ràng anh mới đứng dậy, thậm chí còn chưa kịp cử động, sao lại có thể đụng vào đối phương được chứ?
Đương nhiên là người này rảnh quá nên muốn kiếm chuyện.
Nghĩ vậy, Sở Quốc Thiên nhấc mi mắt: "Vậy sao? Tôi không để ý.
Nếu là thật thì tôi xin lỗi” “Xin lỗi? Xin lỗi có tác dụng gì sao? Cậu hại tôi ngã sấp xuống đó, khiến bao nhiêu người như vậy nhìn thấy rồi cười tôi.
Người phụ nữ tiếp tục mắng.
Động tĩnh ở