**********
“Nói xin lỗi cũng không phải không thể nhưng thần y Sở có phần quá quan tâm tới một món hàng như vậy rồi.
Nếu như anh đồng ý, ngay giây tiếp theo, tôi có thể dùng hai tay dâng lên cho anh mười người phụ nữ còn xuất sắc hơn cô ta nhiều!”
Mộ Phong Lâm lại nói tiếp.
Sở Quốc Thiên không có phản ứng gì.
“Anh nói anh có thể xin lỗi, vậy tôi chỉ quan tâm anh sẽ xin lỗi như thế nào!”
Mộ Phong Lâm nhướng mày: "Không biết thần y Sở muốn tôi phải làm sao?” “Quỳ xuống đất, dập đầu, tự tát mình một trăm cái, chuyện này cứ thế cho qua.
Sở Quốc Thiên thờ ơ đáp.
Lời vừa nói ra, tất cả nhân viên an ninh xung quanh đều cảm thấy sợ hãi.
Mấy người đi vào theo Mộ Phong Lâm đều lộ vẻ giận dữ, trực tiếp chỉ thẳng vào Sở Quốc Thiên, lên tiếng mắng mỏ.
“Đồ thối tha không biết xấu hổ.
Cậu chủ của chúng tôi bằng lòng ngồi đây nói chuyện với anh là đã nề mặt anh lắm rồi.
Thế mà anh còn dám nói ra mấy lời ngông cuồng, càn rỡ như vậy!
Mộ Phong Lâm đưa tay lên, cắt đứt mấy lời mắng mỏ của họ.
"Cần gì phải nổi giận? Thần y Sở, tôi không biết là người nơi nào nhưng tôi vẫn luôn đánh giá cao thần y Sở.
Hôm nay, anh ấy vì một người phụ nữ mà trực tiếp tìm tới đây để tính sổ với tôi, xem ra cũng là người trọng tình, hành động theo cảm xúc tôi rất thích.
“Chỉ là, yêu cầu này của thần y Sở quả thật hơi quá đáng.
Nếu có thể, không biết anh có thể đổi sang cách khác không?”
Đây là bậc thang mà Mộ Phong Lâm đưa cho Sở Quốc Thiên, cũng là bậc thang anh ta tự dựng lên cho bản thân mình.
Rõ ràng anh ta muốn nhân cơ hội này để kết bạn với đối phương.
Nhưng anh ta không hề biết rằng Sở Quốc Thiên tới đây hoàn toàn không có dự định này, cũng không thể có suy nghĩ này! “Không cần thiết!” Sở Quốc Thiên không nhìn đối phương: "Tôi chỉ có yêu cầu này, anh cứ làm đi.”
Đây rõ ràng không hề nể mặt đối phương.
Không khí trong phòng càng trở nên nặng nề hơn.
Vẻ mặt Mộ Phong Lâm rất khó coi, nhưng ngay sau đó lại khôi phục như bình thường.
Sở Quốc Thiên nâng ly rượu lên, tự mình thưởng rượu, không quan tâm đến ai.
Về phần Lewis, anh ta ngồi ở một bên, căn bản không định tham gia vào chuyện này, giống như một người trong suốt.
Nhưng trên thực tế, thần kinh của anh ta lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng cao độ, sự lo lắng trong lòng không một