“Cái này mà cũng không biết? Chính là anh dù có mặt ở đó cũng như không có mặt, không được xen lời vào cuộc trò chuyện, khi ngồi trong bàn ăn nếu có thể không động đậy luôn là tốt nhất, hiểu chưa?” Trương Lam Châu khinh thường nhìn Sở Quốc Thiên nói.
Sở Quốc Thiên bị lườm cũng không bận tâm lắm, không có để ý gì liền nói: “Chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tôi sẽ không có bất kỳ hành động nào.” “Có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cơ chứ, đừng tự tìm lý do ch bản thân nữa, cho dù xảy ra chuyện gì anh cũng phải yên phận ngồi yên một chỗ cho tôi!”
Trương Lam Châu bất mãn nói.
Sở Quốc Thiên lại không hề để tâm chút nào.
Ngay lúc này, một chiếc xe BMW chậm rãi dừng lại.
“Trời ạ”
Ngay lập tức, âm thanh kinh ngạc vang lên xung quanh.
Không ít sinh viên tò mò nhìn về phía này.
Một người đàn ông mặc tây trang bước xuống xe, nhìn mấy người Lâm Hiểu My, hỏi: “Xin chào mọi người, xin hỏi đây là cô Lâm và cô Trương sao?” “Vâng đúng vậy, anh là…......!Trương Lam Châu hỏi.
“Xin chào các cô, tôi là trợ lý sản xuất của nhà sản xuất Trương, nhà sản xuất bảo tôi đến đón mọi người, xin mời lên xe.
Người đàn ông cười thân thiện.
Mấy cô gái nghe vậy, lập tức hưng phấn đến đỏ mặt, lần lượt lên xe.
Sở Quốc Thiên vốn cũng định lên xe, nhưng lại bị người kia ngăn lại.
“Thật ngại quá, anh đang làm gì vậy?”
Sở Quốc Thiên giải thích nói: “Tôi là anh rể của Lâm Hiểu My “Nhà sản xuất của chúng tôi hình như không có mời anh.
Trợ lý cười nói.
Lâm Hiểu My nhìn tình huống lúc này, thấy hơi khó xử.
Ngay lúc này, Từ Na đang ngồi trong xe nói: “Nếu không anh tự lái xe đến đi.”
Trương Lam Châu cười lạnh: “Đúng vậy, anh tự lái xe đến đi, anh chắc thường hay lái xe nhỉ, anh cũng biết địa chỉ rồi, chuyện này cũng không cần bọn tôi phải dạy anh chứ”
Lâm Hiểu My quay sang nhìn vị trợ lý đó, nói: “Anh trợ lý ơi, anh có thể tiện đường cho anh rể tôi đi cùng được không?”
Không đợi đối phương trả lời, Sở Quốc Thiên đã xua tay nói: “Được rồi, Hiểu Mỹ, mọi người cứ đi trước, không cần phải để ý đến anh, lát nữa anh sẽ đến sau.
“Hả? Anh rể."
Lâm Hiểu My còn muốn nói gì đó, nhưng Sở Quốc Thiên mỉm cười ngắt lời.
“Yên tâm đi, không cần lo cho anh, anh sẽ không làm phiền đến mọi người dâu.
Lâm Hiểu My hơi do dự, nhưng sau đó vẫn gật đầu: “Được rồi, vậy anh đến sau nhé.
“Đồ quỷ nghèo đó còn muốn đi nhờ siêu xe của nhà sản xuất Trương chắc.
Tên trợ lý mặc tây trang dùng ánh mắt