Gần như ngay sau khi uống thuốc vào, người phụ nữ kia liền run lên, sau đó mở mắt ra kinh hãi.
Bà ta vừa giãy giụa muốn đứng lên, vừa lấy tay bóp vào yết hầu, muốn nhổ hết thuốc ra.
"Hu..." "Trời a!" "Sao lại thế này?"
Những người ở đây đến thấy một người vốn đã ngã nằm trên đất không hề động đậy lại đột nhiên vùng vẫy đứng lên, liền sợ đến mức lui về phía sau mấy mét, mọi người đều rất sợ hãi.
Bọn họ không hiểu vì sao một người vừa chết vẫn đang nằm trên sàn sao lại đột nhiên sống lại.
"Đây là một loại thuốc tốt, đừng để bà ta nôn ra Sở
Quốc Thiên nhìn sang Triệu Thiên Hoằng phía bên cạnh.
Triệu Thiên Hoàng lên tiếng trả lời, đi lên ngăn động tác ép phun thuốc ra của người phụ nữ, lại đưa một bát nước nóng ép bà ta uống bằng hết.
Bát nước nóng làm bà ta bị bỏng kêu la mấy tiếng, đến môi cũng sưng hết cả lên
Uống xong hai chén nước, người phụ nữ cũng chẳng còn chút sức lực nào mà tiếp tục giày vò nữa Sở Quốc Thiên cười lạnh một tiếng, "Không tôi, không chỉ sống, mà hình như bệnh đau đầu cũng không còn nữa rồi." "Nhớ tính tiền thuốc vào nhé." Sở Quốc Thiên vừa nói vừa nhìn Triệu Thiên Hoàng.
Triệu Thiên Hoàng mỉm cười đồng ý.
"Tên khốn kiếp!" Người phụ nữ bị bỏng đầy nước mắt, ánh mắt hung tợn nhìn Sở Quốc Thiên, "Đây rõ ràng là đang mưu hại!"
Người đàn ông không còn sức lực ngã trên sàn đã hội phục tinh thần, vội vàng tiến lên giúp đỡ người phụ nữ đang cố ý gây chuyện, đồng thời cũng không quên lấy thuốc bôi lên vết bỏng trên khóe miệng người phụ nữ.
Triệu Thiên Hoắng vẻ mặt đắc ý nói, "Tôi nói rồi, không có bệnh nào mà thần y Sở không trị được! Cứu được cả người chết sống lại này!" "Thần y Sở y thuật cao minh, đúng là danh xứng với thực" "Đúng vậy, Thần y Sở quá xuất sắc, một viên thuốc có thể làm người chết hô hấp trở lại, quá lợi hại " "Sau này tôi không đi nơi nào nữa, tôi chỉ đến đây khám bệnh thôi!" "Người phụ nữ này có phải bị điên không, người ta cứu bà ta rồi mà vẫn không biết báo đáp, không biết ơn thì cũng thôi đi, lại còn mắng chửi người ta nữa!" "Đúng vậy đúng vậy, bây