Lý Tuệ Mai khóc không ra hơi: “Người đàn ông đó, khi bố mẹ tôi gọi điện thoại cho anh ta, anh ta nói rằng đám cưới nhất định phải được tổ chức suôn sẻ, nếu không anh ta không những không đưa tiền cho bố mẹ tôi, thậm chí cả cổ phần trong tay tôi anh ta cũng sẽ cướp mất.”
Lâm Thanh Di an ủi: “Tuệ Mai, không sao đâu, vấp ngã thì chúng ta lại cố gắng đứng dậy là được rồi! Còn tài sản riêng của cậu nữa mà? Lấy lại cả trang sức châu báu và những đồ trước kia cậu đã mua”
Lý Tuệ Mai gật đầu nói: “Tôi đã thu dọn đồ đạc xong xuôi rồi.
Bộ trang sức lúc trước cậu tặng tôi vẫn đang giữ gìn nó.
May mà hôm qua Sở Quốc Thiên đã nói với tôi chuyện này.
Sau khi tìm được chúng, trước khi ra đi tôi đã mang theo một phần!”
Sở Quốc Thiên gật đầu: “Những việc này cứ từ từ rồi tính.
Hiện tại cô phải nghỉ ngơi thật tốt, bình tĩnh lại.
Chúng tôi nhất định sẽ giúp cô
Lý Tuệ Mai nhìn Sở Quốc Thiên và Lâm Thanh Di, cô rất xúc động: “Quốc Thiên, Thanh Di, cảm ơn, cảm ơn hai người, hôm qua tôi đúng là không tốt.
Sở Quốc Thiên thản nhiên nói: “Cô và Thanh Di là bạn tốt, giúp đỡ cô là việc nên làm
Nói xong anh ta rời khỏi phòng bệnh trước.
Vì lúc đến quá vội vàng nên chưa kịp mua đồ ăn gì, bây giờ đã là buổi trưa, Thanh Di và Tuệ Mai đều chưa ăn trưa, mặc dù họ nói không muốn ăn, nhưng tốt hơn vẫn nên ăn một chút gì đó.
Khi quay lại phòng bệnh, Sở Quốc Thiên phát hiện cửa phòng đã bị đẩy ra.
Khi bước đến trước cửa, anh ta phát hiện Trương Thiệu Hải đang nắm tay Trương Hà Duyên, đứng trước giường bệnh của Lâm Thanh Di, song song với Lý Tuệ Mai.
Nhìn thấy hai người họ đi vào, Lý Tuệ Mai hung hăng đứng lên tức giận nói: “Các người đến đây làm gì? Cút ngay cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy đôi nam nữ khốn nạn các người!”
Trương Thiệu Hải chế nhạo: “Tuệ Mai, bố mẹ của cô chắc là đã nói rõ rồi chứ hả.
Tốt nhất là cô nên biết điều chút đi, một chút thôi cũng được.
Tốt xấu gì chúng ta cũng đã ở bên nhau năm năm.
Đừng làm cho mọi thứ trở nên rối rằm thêm nữa.
Anh ta nói tiếp: “Lần này tôi đến đây là để hỏi cô về bộ trang sức đó! Cô giấu nó ở đâu rồi? Hà Duyên trước đây nói rất thích nó và tôi đã hứa sẽ tặng cho cô ấy.
Cô đã giấu nó ở đâu!”
Lý Tuệ Mai rất tức