“Trương Thiệu Hải, anh nghĩ cũng đừng nghĩ, lại còn kết hôn, anh đã làm ra chuyện kinh tởm gì, bản thân anh còn không rõ sao? Anh có tư cách gì mà nói chuyện kết hôn với tôi ở đây? Anh mau dập tắt hy vọng đi! Rác rưởi!” Lý Tuệ Mai nghiến răng nghiến lợi, không hề khách khí, hừ một tiếng.
“Chậc, Tuệ Mai, em đang nói linh tinh gì thế?” Vẻ mặt Trương Thiệu Hải hơi u ám nhưng anh ta vẫn tiếp tục duy trì hình ảnh đẹp trước mặt tổng giám độc Hầu và tổng giám đốc Đinh.
“Tôi nói linh tinh? Anh đã làm ra chuyện kinh tởm gì, lẽ nào còn muốn tôi nói hết ra sao? Anh giả vờ bày ra cái dáng vẻ này cho ai xem?” Lý Tuệ Mai vô cùng tức giận.
“Tuệ Mai, cô ăn nói với chồng sắp cưới của mình kiểu gì thế? Chúng tôi cho nhà họ Lý thêm thời gian đấy là vì nể mặt Thiệu Hải.
Nếu cô đã như vậy, chúng tôi thật sự phải suy nghĩ lại từ đầu.” Đinh Vũ Long bước một chân lên trước, vẻ mặt không vui nhìn Lý Tuệ Mai.
“Thời gian hai người ở bên nhau cũng không ngắn, có chuyện gì mà không thể nói chuyện tử tế với nhau? Nhất định chỉ vì một chút mâu thuẫn mà hủy bỏ hôn lễ? Làm vậy không khỏi quá không cẩn trọng đi “Chú Định, chú đang làm gì vậy? Chú không biết rõ đầu đuôi sự việc, cháu chỉ là...!Trong lòng Lý Tuệ Mai không khỏi bất ngờ, cô ấy không ngờ đối phương lại có thể nói thay đổi là thay đổi ngay.
“Tuệ Mai, nói thật, vốn dĩ chuyện này cũng có một phần do cháu nhưng chú và chú Hầu của cháu đều nể mặt Thiệu Hải nên mới không muốn so đo với cháu nữa.
Vì thế, cháu nên hiểu rõ, hiện giờ cháu không có tư cách gì mà chen miệng vào” Đinh Vũ Long cười lạnh, không hề kiên nhẫn, cứ thế ngắt lời Lý Tuệ Mai.
Nói xong, ông ta không hề để ý tới vẻ mặt khó coi của Lý Tuệ Mai nữa mà quay sang nói với Sở Quốc Thiên: “Thằng nhóc, cậu tên là Sở Quốc Thiên đúng không.
Lúc trước, chúng ta đã nói rất rõ rồi, quỳ xuống xin lỗi, nếu cậu không ngoan ngoãn làm theo, tôi sẽ gọi người đánh gãy chân cậu! Cậu có tin không?”
Dù Đinh Vũ Long cũng là người làm kinh doanh nhưng ông ta khác với Hầu Vũ Chính.
Thủ đoạn của ông ta đều là những thủ đoạn bẩn thỉu.
Trương Thiệu Hải ngồi vắt chân ở một bên xem náo nhiệt.
Lý Tuệ Mai bị dọa tới mức mặt mũi trắng bệch, muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại bị Lý Tông Hiển và Đinh Thu Cúc ngăn lại.
Vẻ mặt Sở Quốc Thiên trở nên u ám, trong mắt anh thoáng qua tia lạnh lẽo.
“Không thể!” Lý Tuệ Mai khong nhịn