Ở nơi khác.
Nhà họ Nam Cung ở Yên Kinh.
Một người đàn ông mặc vest chỉnh tề và đeo kính bước vào nhà Nam Cung.
Chú Trung, quản gia nhà họ Nam Cung, chắp tay sau lưng, đứng trước cổng đại sảnh lặng lẽ nhìn người đàn ông đi tới.
Vô cùng bình tĩnh, không hề kinh ngạc.
"Người của Y dược Thanh Di? Mấy người đến nhà họ
Nam Cung làm gì?" Chú Trung ngày người hỏi.
Người đàn ông không nói chuyện, mà đi đến bàn cà phê bên cạnh, lấy trong cặp ra một tập tài liệu, đặt lên bàn cà phê.
Chú Trung lặng lẽ nhìn tập tài liệu, có chút khó hiểu.
Nhưng chỉ nghe thấy người đàn ông nói một cách bình thản, "Chủ tịch Sở của chúng tôi, xin chân thành mời gia chủ nhà họ Nam Cung đến Hoan Châu dự tiệc! Thời gian là tối ngày kia."
Bác Trung không khỏi thở gấp, một lúc sau mới thở "Nhanh như vậy đã điều tra ra, quả không hổ là thần y sâu.
SỞ."
Hoan Châu, bệnh viện.
Khi Sở Quốc Thiên đến thăm ông già trong bệnh viện một lần nữa, ông ấy đã hồi phục rất tốt.
Cháu trai của ông ấy là Hàn Vũ cũng rất hiếu thuận, hai ngày nay ở trong bệnh viện, nằm trên bàn mà ngủ, nghe thấy tiếng mở cửa liền tỉnh dậy.
Hai bên còn chưa nói vài câu, điện thoại của Sở Quốc Thiên đột nhiên vang lên.
“Alo, là chủ tịch Sở phải không?” Đó là giọng của Trần
Thành Thái.
“Đúng, có chuyện gì vậy?” Sở Quốc Thiên đi ra khỏi phòng bệnh.
"Chuyện là thế này, sáng nay Bao Phúc đã gửi đến chỗ tôi một khoản tiền, vừa tròn 30 tỷ." Trần Thành Thái mỉm cười.
“Nói như vậy nghĩa là đã thả Dương Đức Huy rồi?” Sở
Quốc Thiên nhướng mày hỏi.
"Ừm, cuối cùng, chính trợ lý của chủ Dương Đức Huy đã gửi thêm 15 tỷ nữa và cứu cái mạng nhỏ của Dương Đức Huy.
Bao Phúc vốn đã định ném hắn ta xuống sông rồi." Trần Thành Thái khịt mũi.
"Dương Nhất Xuyên là ông trùm bất động sản Yên Kinh.
Số tiền này đối với ông ta không khó, chỉ là ngay lập tức chuẩn bị nhiều tiền mặt thể có chút khó khăn thôi."
Trần Thành Thái cười và tiếp tục, “Bao Phúc cũng khá hiểu chuyện, ngay hôm sau đã gửi tiền cho tôi.
Chủ tịch Sở, anh đang ở đâu, tôi sẽ để Hữu Cường gửi tiền đến nhà anh" “Hiện tại tôi không ở Yên Kinh.” Sở Quốc Thiên nhẹ giọng nói.
Ngày hôm qua anh đã trở lại, Tất Ngọc Tâm muốn giao phòng khám Vạn Nhân cho anh, anh không thể từ chối, vì vậy anh đã đề