“Gia chủ, xảy ra chuyện rồi, có người ở bên nhà nước tới đây, không nói lời nào đã niêm phong nhà máy của chúng ta mất rồi." Người đó vội vàng báo cáo
Sắc mặt Gia chủ nhà họ Dương biến sắc: “Cái gì? Đang yên đang lành, tại sao bọn họ lại tới niêm phong nhà máy của chúng ta làm gì? Lại còn cứ phải vào lúc này cơ chứ?” “Có phải là sai sót ở chỗ nào rồi không? Từ trước tới giờ chúng ta chưa bao giờ vi phạm quy định mà?” Một người đàn ông tóc vuốt keo đứng bên cạnh không khỏi nói.
“Cái này có phải là, có phải là vấn đề của cái đó hay không?” một người phụ nữ đè thấp giọng nói, thật cẩn thận nói.
Người đàn ông tóc vuốt keo nghe vậy, liền phủ nhận nói: “Cái này làm sao có thể chứ? Chuyện đó chúng ta đã sớm dàn xếp ổn thỏa rồi, không thể nào lại xảy ra chuyện gì với chúng ta vào lúc này được!” “Vậy theo như lời cậu nói thì cậu cho rằng là đang xảy ra chuyện gì hả?” ông chủ nhà họ Dương ở bên cạnh trầm giọng hỏi lại.
“Cái này thì để tôi gọi một cuộc điện thoại trước, hỏi người bên kia xem thế nào!” Người đàn ông hỏi đầu vội móc di động ra.
Một lát sau, sắc mặt anh ta trắng bệch, nhìn mọi người lẩm bẩm nói: “Bên kia nói, là cấp trên đột nhiên kiểm tra đột xuất, nhất thời bọn họ không có chuẩn bị trước, nên không che giấu kịp “Cái gì?” Sắc mặt tất cả mọi người chấn động ngơ ngác nhìn đối phương.
“Chắc chắn là do Công ty hữu hạn Y dược Thanh Di làm” Sắc mặt ông chủ nhà họ Dương âm trầm nói.
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây, việc này một khi lộ hết ra thì nhà máy của chúng ta sẽ trốn không thoát được đâu, đến lúc đó những người phụ trách như chúng ta không chỉ có bị phạt tiền thôi đâu, thậm chí rất có thể vào tù đấy” Người đàn ông tóc vuốt keo suy sụp nói.
“Không ít người nghe vậy cũng tức khắc luống cuống, vội vàng nhìn vào ông chủ đang trầm mặc không nói gì cả: “Anh cả, chuyện này phải làm sao đây, chúng ta không thể vào đó đầu” “Tất cả im miệng hết cho tôi! ông chủ nhà họ Dương bị làm ồn tới mức không nghĩ được gì, không chịu được mà quát ầm lên.
Mọi người lập tức im lặng.
Ông chủ nhà họ Dương ngồi yên vị lại rồi mới suy nghĩ một lát, trầm giọng nói: “Mang điện thoại đến đây cho tôi, tôi gọi điện thoại cho ông Nam Cung xem!”
Nhưng