Sau khi im lặng một lát, ông chủ Hàn không nhịn được đành hỏi: “Này ông chủ Hồ, sau này ông định làm cái gì?” “Để tôi xem, chuyện xảy ra cho tới bây giờ thì chúng ta vẫn nên học hỏi nhà họ Tất một chút, không được hành động hấp tấp thiếu suy nghĩ.
Trước tiên cứ để xem ông cụ Nam Cung Tủ lựa chọn như thế nào đã, ngay cả sách lụa vàng đen ông ta cũng đã đưa ra thì chắc chắn đã hạ quyết tâm rồi, muốn chiến đấu một mất một còn với Y dược Thanh Di đến cùng” “Nhưng nếu vào lúc này mà nhà họ Dương thu tay lại thì tình hình chắc sẽ có sự thay đổi vô cùng lớn.
Ông có thể nghĩ xem đến lúc đó, chúng ta có nên tiếp tục hợp tác với Nam Cung Tú để đấu với Y dược Thanh Di không, hay là rút lui khỏi đó? Bây giờ đã thấy được thủ đoạn của Thần y Sở kia, nhà họ Dương của Yên Kinh đều đã bị làm cho biến thành cái bộ dạng như này ở Hoan Châu, có thể dễ dễ dàng động vào không?” Vẻ mặt ông chủ Hồ đầy nghiêm túc nói.
Ông chủ Hàn nặng nề gật đầu một cái, không nói gì.
Y dược Thanh Di hiện nay đã phơi bày ra được năng lực của nó, vốn dĩ để lại cho bọn họ một con đường thì sợ răng cũng là muốn chính bản thân bọn họ suy nghĩ cho thật kỹ.
Nếu không liệu bọn họ có còn thời gian mà ngồi uống trà thoải mái được hay không?
Đã là như vậy, đương nhiên bọn họ phải suy nghĩ và cân nhắc cho thật tốt.
Mặc dù bọn họ và gia tộc Nam Cung có quan hệ rất thân thiết, nhưng suy nghĩ của tất cả mọi người về lợi ích ở phía trước là không giống nhau, một quyển sách lụa vàng đen sẽ không thể giữ chân được những người này.
“Nhìn ngài Nam Cung Tú đi! Tôi nghĩ chắc giờ phút này ông ta cũng đã biết nhà họ Dương đang gặp phải tình huống gì.” Ông chủ Hồ hít một hơi thật sâu rồi nói.
Lúc này, một ông lão trông có vẻ giống một quản gia đi tới.
Ông chủ Hồ nhìn người đó đi tới thì không kiềm chế nổi sự ngạc nhiên.
Đây là quản gia của ông ta, nếu như bình thường thì người này cần phải ở trong sân vườn mới đúng, sao đột nhiên lại chạy tới đây?
Chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì gấp? “Có chuyện gì xảy ra?” Ông chủ Hồ trầm giọng hỏi.
Quản gia không trả lời, ngược lại còn liếc nhìn về phía cổng, sau đó lập tức phất tay: “Vào đi!”
Từng người quần áo chỉnh tề đi vào, từ đầu đến cuối đều cúi gầm đầu xuống, giống như đã làm chuyện gì sai trái vậy.
Những