Một chiếc Rolls-Royce Phantom phiên bản giới hạn vô cùng phong cách dừng trước cửa bệnh viện Thụy Đức.Bệnh viện Thụy Đức là bệnh viện tư nhân tốt nhất toàn thành phố, thậm chí là cả nước, hơn nữa còn có tính bảo mật cao.
Ở đây thường xuyên có thể nhìn thấy một ít người giàu có ra vào nhưng dường như chiến trận của hôm nay cực kỳ lớn.Một cô gái vô cùng xinh đẹp bước xuống xe, dáng người cô cao gầy tinh tế, mái tóc xoăn màu đen dài xõa xuống, ngũ quanh xinh đẹp, khóe mắt và đuôi lông mày đều là phong tình động lòng người.Tần Lệ vốn đang nghi phép tại Perth, sau khi nhận được thông báo thì vội vàng về nước, máy bay vừa hạ cánh đã chạy tới bệnh viện.Dưới sự dẫn đường của nhân viên công tác ở bệnh viện, cô đi vào khu phòng bệnh VIP, mở cửa phòng đi vào, lập tức nhìn thấy mấy người đang ngồi trò chuyện trên ghế sofa trong khu tiếp khách.Trong phòng giám hộ được ngăn cách bằng lớp kính trong suốt ở đối diện sofa có một người đàn ông đang nằm, trên người ông cắm đầy ống – Đó là chủ tịch tập đoàn Tần thị, Tần Hoành.Một giọng nói lười nhác vang lên: “Tôi đoán đúng rồi, người đến cuối cùng chắc chắn là Tần Lệ.”Tất cả mọi người đều nhìn về phía cô.Tần Lệ thờ ơ nhìn qua: “Thời điểm thế này, người chột dạ sẽ càng hăng hái.”“Chị có ý gì?” Trong đôi mắt cười của người đàn ông chất chứa một chút ý lạnh.Người đàn ông vừa nói chuyện tên là Tần Thăng Dương, là em trai cùng cha khác mẹ của Tần Lệ.Tần Lệ có tổng cộng bốn anh chị em, cô xếp hàng thứ hai, trừ em gái là Tần Đào ra thì hai người khác đều là cùng cha khác mẹ với cô.
Bốn anh chị em bọn họ là do ba người mẹ sinh ra.Tần Thăng Dương vừa mới lên tiếng đã bắt đầu quái gở, âm thầm chỉ trích Tần Lệ đến trễ nhất.Tần Lệ nói một cách vô cùng sâu xa: “Tôi nghe nói mấy ngày trước khi ba trúng gió còn bị cậu chọc tức không nhẹ.”Ý của cô chính là nghi ngờ ba bị cậu ta chọc tức nên mới đổ bệnh.Tần Thăng Dương: “Chị!”Cao tầng của Tần thị cũng có mặt, một người trong đó khẽ ho khan một tiếng, ngắt lời bọn họ: “Sau khi tin tức chủ tịch hôn mê bị truyền ra, hai ngày nay giá cổ phiếu của công ty hạ rất nhanh, bác sĩ cũng không xác định được khi nào chủ tịch sẽ tỉnh lại, nếu tiếp tục như thế thì công ty sẽ lâm vào khủng hoảng.”Bốn chữ “lâm vào khủng hoảng” này khiến cho mọi người cảm thấy trở nên chân thật rất nhiều.Dù sao người nhà họ Tần ở đây đều có cổ phần của Tần thị, ai cũng dựa vào mấy cổ phần này mà yên tâm thoải mái làm phế vật trong hào môn.Em gái Tần Đào ôm tay Tần Lệ, nhỏ giọng thầm thì: “Em định mua một cái du thuyền, tính ngày nghỉ ra biển chơi với bạn bè đó…”Tần Lệ cũng nhỏ giọng nói: “Chị vừa mới chuẩn bị đặt trước xe thể thao.”Chị em hai người ưu sầu, khó có thể tưởng tượng được khoảng thời gian không mua nổi du thuyền và xe thể thao bản giới hạn, thậm chí Tần Đào còn có sức tưởng tượng phong phú hơn, trong đầu bắt đầu hiện lên hình ảnh mình ngủ đầu đường.Đáng sợ quá! Sao cô nàng lại đáng thương vậy chứ!Cao tầng của công ty yên lặng thở dài trong lòng, bọn họ cảm thấy mấy công tử ca và tiểu thư này đúng là hết thuốc chữa rồi.Bọn họ nói tiếp: “Cần phải nhanh chóng công bố người tạm thời quản lý công ty thay chủ tịch.
Chủ tịch lo trước tính sau, ngài ấy đã lập ra kế hoạch ứng phó với nguy cơ từ sớm, xác định ra ứng cử viên.
Bây giờ tất cả mọi người đều ở đây, chúng tôi muốn tuyên bố ứng cử viên do chủ tịch chỉ định.”Từ trong lời ông ta cũng có thể nghe ra được người tạm thời quản lý công ty ở ngay trong đám bọn họ, bây giờ là quản lý tạm thời, có lẽ sau này chính là người thừa kế.Bạn nhỏ nhà bên cũng thèm muốn khóc rồi.Tần Lệ nhìn thấy trong mắt chú hai lóe lên tia sáng, chị dâu cả của cô cũng có bộ dạng nhất định phải có được, ngay cả trên mặt của Tần Thăng Dương cà lơ phất phơ cũng tràn đầy chờ mong.“Chủ tịch bổ nhiệm cô chủ Tần Lệ thay mặt quản lý công ty.”Lời tuyên bố vừa hạ xuống, vẻ mặt của người nhà họ Tần đều khiếp sợ.Chú hai: “Cái gì? Tần Lệ?”Tần Thăng Dương: “Tại sao lại là Tần Lệ? Mỗi ngày chị ta chỉ biết truyền tai tiếng với đám tiểu thịt tươi trong ngành giải trí mà thôi.”Ngay cả Tần Lệ cũng rất bất ngờ nhưng điều này cũng không cản trở cô dỗi lại Tần Thăng Dương: “Không phải cậu cũng truyền ra tai tiếng với tiểu thịt tươi à?”“Cút! Lời của account marketing bất lương nói mà chị cũng tin à? Mẹ nó, tôi còn thẳng hơn cả cột điện đấy!”Tần Đào nhìn cậu ta một cái, vẻ mặt bày tỏ sự hoài nghi sâu sắc.Tần Thăng Dương sắp tức chết rồi.Chị dâu cả Liễu Du không kiềm chế được mà nói: “Tần Lệ có hiểu gì về công ty đâu? Mấy năm nay đều là Thần Vũ đi theo bên cạnh ba, giúp ba quản lý công ty cả mà.”Vừa rồi Tần Lệ cũng cảm thấy rất có thể là người anh cả Tần Thần Vũ của cô, dù sao anh ta cũng hiểu công ty nhất, không ngờ ông già lại chọn cô.Tần Thần Vũ – “ứng cử viên hàng đầu” cất giọng nói trầm ổn: “Tôi tôn trọng quyết định của ba.”Tần Lệ kinh ngạc nhìn anh ta.Thế mà anh ta không tranh à?Tần Lệ phát hiện cao tầng của công ty đều đang nhìn mình, giống như đang chờ mong cô tỏ thái độ, vì vậy cô hỏi: “Các người xác định đây là quyết định mà ba tôi đưa ra lúc ông ấy còn tỉnh táo à?”“Đúng vậy cô chủ.”Tần Thăng Dương chua chua nói: “Tần Lệ, chị được lợi còn muốn khoe mẽ đấy à? Nếu chị không muốn thì có thể đổi cho tôi.”Cao tầng của công ty nói: “Chủ tịch bổ nhiệm không phải trò đùa, cô chủ yên tâm, chúng tôi sẽ dốc toàn lực trợ giúp cho cô.”Đúng là Tần Lệ không muốn lắm, mỗi ngày vui chơi giải trí không ngon hơn à? Tại sao lại phải làm trâu làm ngựa chứ?Nhưng bây giờ đúng là cần đẩy người ra ổn định dư luận, mặc dù cô không quan tâm đến công ty của Tần Hoành nhưng nếu Tần thị thật sự không ổn, cuối cùng cô cũng không thể tùy tiện mua xe thể thao, ra ngoài ngồi máy bay tư nhân nữa.Tần Lệ dùng ngón tay cuộn một lọn tóc, dưới cái nhìn chăm chú đầy ghen tị của những người khác, cô bất đắc dĩ nói: “Vậy được rồi.”“Cô chủ, cô cần hiểu rõ một vài tình huống liên quan tới công ty trước, chúng ta vào trong nói.”Tần Đào động viên Tần Lệ: “Chị, du thuyền của em đều dựa vào chị hết đó, cố lên nha!”…Tần Lệ đi theo ba vị cao tầng của công ty vào trong một phòng khác, đóng cửa lại.Cô yêu cầu một ly cà phê, chậm rãi ung dung uống một hớp nghe bọn họ báo cáo.Lúc nghe thấy mượn hơn hai mươi tỉ, cô hỏi: “Là chúng ta nợ người ta hay là người ta nợ chúng ta? Nếu như là đòi nợ thì tôi có thể…”“Là chúng ta nợ.” Người đàn ông nói chuyện tên là Vinh Hải, ba mươi ba tuổi, ôn hòa nho nhã, là COO* của tập đoàn Tần thị, đứng đầu bộ phận vận chuyển kinh doanh.*COO là giám đốc điều hành, nguyên tác để COO nên mình để theo nhé.
Sau này từ này vẫn còn xuất hiện, nếu các bạn cảm thấy dễ quên thì cmt xuống để sau mình chuyển hết thành giám đốc điều hành nha.Tần Lệ: “…”Vinh Hải nói tiếp: “Nếu như giá cổ phiếu của