Cô Chủ Nhỏ Của Cửa Hàng Thú Cưng

Chương 29


trước sau

Vụ án Kiều Viễn Phương không còn gì trở ngại, mặc dù tinh thần hắn vẫn chìm đắm trong thế giới của chính mình, không chịu khai rõ nhưng điều đó cũng không thể thay đổi sự thật là hắn đã bắt cóc và mưu hại Hà Quán Thu. Hiện tại nghi vấn được đặt ra là tại sao Kiều Viễn Phương lại lựa chọn Hà Quán Thu?

Hai người chưa từng gặp nhau, vậy Kiều Viễn Phương chú ý đến cô ấy kiểu gì, đồng thời xác định trái tim của cô ấy phù hợp với vợ mình như thế nào?

“Đã điều tra xong, nửa tháng trước Hà Quán Thu đến bệnh viện nơi Kiều Viễn Phương làm để kiểm tra sức khỏe. Kiều Viễn Phương ngẫu nhiên phát hiện nhóm máu của Hà Quán Thu rất hiếm, là A204, nhóm máu này được gọi là nhóm máu gấu trúc, số lượng người sở hữu nó trên toàn thế giới rất ít. Mà điểm quan trọng nhất là nhóm máu này có thể hiến cho tất cả mọi người, và tỉ lệ thành công khi cấy ghép các bộ phận rất cao.”

“Lúc này Kiều Viễn Phương đang rất lo lắng vì tình trạng suy tim của vợ mình, trái tim của Lục Tiểu Thi đã như ngọn đèn cạn dầu, lúc nào cũng có thể qua đời, nhưng mãi mà hắn vẫn không tìm được trái tim thích hợp để cấy ghép nên mới chú ý đến Hà Quán Thu. Trong bệnh viện có tất cả thông tin của cô ấy, hắn muốn biết địa chỉ và số điện thoại của cô ấy cũng không phải việc khó khăn. Hắn cũng đã đứng do dự trước tiểu khu của Hà Quán Thu vài lần, nhưng mãi đến khi Lục Tiểu Thi ngất xỉu một lần nữa thì hắn cảm thấy không thể đợi thêm, bởi vậy mới quyết định ra tay.”

Còn chuyện ăn cắp xe của Lý Song Hỉ hoàn toàn ngoài ý muốn, vốn trước đó Kiều Viễn Phương định tự lái xe của mình nhưng lại sợ Hà Quán Thu sinh lòng cảnh giác, hoặc giãy giụa khiến người khác phát hiện, thế nên khi nhìn thấy xe của Lý Song Hỉ không có ai thì liền nảy sinh suy nghĩ khác, định đóng giả làm nhân viên chuyển phát nhanh tiếp cận Hà Quán Thu.

“Chuyện sau đó thì như mọi người đã biết, Kiều Viễn Phương là bác sĩ chủ nhiệm ngoại khoa tại bệnh viện nên việc kiếm thuốc gây mê không khó đối với hắn. Đồng thời hắn cũng là chuyên gia tim mạch khá uy tín của bệnh viện, trình độ cực cao. Sở dĩ hắn lựa chọn chuyên ngành này cũng là vì Lục Tiểu Thi, có thể thấy hắn rất yêu cô ấy.”

Nhưng chỉ vì yêu thì cũng không thể cướp đi sinh mệnh một người vô tội để cứu lại mạng sống của Lục Tiểu Thi chứ, sinh mệnh của Hà Quán Thu thì không phải mạng người hả? Bất luận là ai thì cũng chỉ có một mạng sống, không thể tùy tiện tước đoạt sinh mệnh của người khác.

Sau khi Giang Liên Thành nhận một cuộc điện thoại thì biểu hiện khá nghiêm túc, anh ta nhìn mọi người một vòng, chậm rãi mở miệng: “Vừa nãy ở bệnh viện, sau khi Lục Tiểu Thi biết được hành động của Kiều Viễn Phương thì tâm trạng cực kỳ kích động, đã được đưa vào phòng cấp cứu. Nhưng không may là cấp cứu không có tác dụng, bác sĩ đã tuyên bố tử vong rồi.”

Kết quả như vậy khiến mọi người thổn thức, Kiều Viễn Phương vì cô ấy mà sẵn sàng phạm tội, nhưng cũng không ngờ chính hành động của mình gây ra cái chết cho cô ấy. Hơn nữa nhìn biểu hiện của Lục Tiểu Thi thì có vẻ cô ấy không biết kế hoạch của Kiều Viễn Phương.

Cũng đúng thôi, chỉ cần là người có giá trị quan bình thường, ai lại có thể chấp nhận việc người sống hiến tim cho mình chứ? Ngoại trừ những người cực kỳ sợ chết, những người vì tư lợi, có thể vì bản thân mà không tiếc bất cứ thủ đoạn nào.

Thoáng một cái nửa tháng đã trôi qua, Hà Quán Thu xuất viện. Sau khi cô ấy xuất viện thì lập tức đến chỗ Sơ Ngữ để nói lời cảm ơn. Sơ Ngữ cũng không bất ngờ, tuy rằng khi cô làm việc tốt cũng không nghĩ sẽ được báo đáp nhưng người được giúp đỡ đương nhiên phải đến biểu đạt sự cảm kích. Chỉ là người đưa cô ấy tới khiến Sơ Ngữ hơi giật mình.

Lâm Lang cười, “Haha, lại gặp rồi, tôi giới thiệu với cậu đây là bạn gái tôi, Loan Loan.”

Sơ Ngữ kinh ngạc, “Hai người…”

“Đúng vậy, khi chúng tôi chung đụng, Loan Loan say mê vẻ ngoài anh tuấn, nụ cười mê người, tư thế oai hùng từ trên trời giáng xuống của tôi, nhất định muốn lấy thân báo đáp, hết cách rồi, tôi không thể làm gì khác ngoài đồng ý!” Lâm Lang cười hì hì, để lộ ra mấy phần ngây ngô.

Hà Quán Thu đỏ mặt, rõ ràng là Lâm Lang sống chết dây dưa, không nên nói cô say mê chứ. Tuy rằng đúng là cô cũng rất có thiện cảm với anh ta…

Hơn nữa bố mẹ cô rất thích anh ta, vẫn tìm cơ hội tác hợp hai bọn họ, cô cũng tiện thể đồng ý luôn. Cô không phải người có chủ nghĩa độc thân, trước đây không yêu đương chỉ là vì chưa gặp được người thích hợp. Sau đó lại độc thân lâu quá, trở nên yêu thích cuộc sống một mình tự do, không có ràng buộc.

Chỉ là trải qua lần này, cô mới phát hiện con gái độc thân sống một mình rất nguy hiểm, hiện tại nhớ lại những kí ức dưới tầng hầm kia, trong lòng cô vẫn rất sợ hãi. Vì thế khi Lâm Lang xuất hiện, đối với cô mà nói là vô cùng đúng lúc, không sớm không muộn, đúng lúc cô muốn tìm cho mình một chỗ dựa.

Duyên phận giữa người với người kì diệu như vậy đấy, vào đúng thời điểm gặp được người thích hợp, chỉ sớm hơn một chút hay muộn hơn một chút đều không phải là người ấy.

Sơ Ngữ chân thành vui mừng thay cho bọn họ, tuy nói thời gian bọn họ biết nhau còn ít nhưng ánh mắt không lừa được người, ánh mắt bọn họ nhìn đối phương có thể rót mật được rồi. Bọn họ cứ như thế một lúc, Sơ Ngữ thật sự không chịu nổi, rốt cuộc cô cũng hiểu được cảm nhận của những con mèo độc thân kia là như thế nào.

Ghê răng, đau mắt thật sự.

Những ngày qua Sơ Ngữ đang bận rộn làm một việc, đó là tìm nhà cho lũ thú cưng lang thang kia.

Cô luôn suy nghĩ mình có thể làm gì cho bọn chúng, làm gì mới có thể thực sự giúp đỡ chúng nó. Thu nhập kinh tế của cô cũng chỉ thường thường bậc trung mà thôi, không có quá nhiều tiền để có thể xây nhà cứu trợ gì đó, hơn nữa sức mạnh của bản thân cô có hạn, không thể nhận nuôi toàn bộ những động vật lang thang được. Vì thế sau khi cân nhắc rất lâu cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt.

Tuy nhiên bây giờ cô đã có năng

lực đặc biệt, định đi làm thử một chuyện.

Cô định tìm người nhận nuôi những chú chó mèo lang thang này. Không phải tất cả động vật lang thang đều bị vứt bỏ, cũng không phải tất cả bọn chúng có tâm lí đề phòng con người. Chúng cũng hi vọng bản thân có một mái nhà ấm áp, có thể sinh hoạt ổn định, không cần lang thang đầu đường xó chợ. Chỉ là rất ít người quan tâm đến động vật lang thang như chúng nó, thậm chí còn sợ hãi, tránh chúng nó còn không kịp.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người muốn nuôi thú cưng, nhưng khoản tiền kếch xù phải bỏ ra ở cửa hàng thú cưng khiến người ta chùn bước, hoặc là không có cách nào tìm được thú cưng cho mình, mà lại cảm thấy chó mèo hoang ven đường sẽ mang trong mình bệnh truyền nhiễm gì đó. Hơn nữa phần lớn người muốn nuôi thú cưng chỉ vì muốn tìm kiếm một người bạn, còn đâu là loài gì thì họ không quan tâm lắm.

Một bên muốn nuôi nhưng lại không biết tìm ở đâu, bên còn lại muốn được nhận nuôi. Nếu như Sơ Ngữ có thể làm cầu nối ở giữa hẳn là sẽ khả thi hơn.

Sơ Ngữ để đám Đại Miêu đi loan tin, sau đó quả nhiên có chò mèo hoang đến hỏi thăm.

“Thật sự sẽ có người đồng ý nhận nuôi em sao?” Nó đã hỏi như vậy đủ thấy đã động lòng.

Không chờ Sơ Ngữ trả lời, một con mèo khác đã phản bác, “Đừng có nằm mơ, bản thân là loại mèo gì còn không biết sao?”

“Ai mà không được có giấc mơ chứ? Nhỡ đâu thành hiện thực thì sao?”

“Ước mơ cũng phải phù hợp với thực tế, như cậu được gọi là không biết tự lượng sức mình!”

……………….

Trước khi Sơ Ngữ thực hiện kế hoạch thì một đám chó mèo đã lần lượt phát biểu về tính khả thi của kế hoạch này rồi.

Sơ Ngữ nghe khá say sưa, cô rất thích nghe lũ thú cưng tán gẫu. Chúng nó có kiến thức rộng rãi, tin đồn nhảm cũng biết kha khá, có lúc nói mấy lời đầy triết lý, có thể nói lên được quy tắc sinh tồn cơ bản nhất trong thế giới động vật. Những thứ này rất có tác dụng trong việc cô nghiên cứu về tâm lý động vật. Dù sao người có thể đối thoại trực tiếp với động vật như cô hầu như không có.

Chờ chúng nó thảo luận xong, Sơ Ngữ mới nói, “Không sao đâu, chúng ta chỉ thử một lần, kết quả xấu nhất cùng lắm chỉ là trở lại nơi này. Yên tâm đi, chị sẽ chịu trách nhiệm với các em tới cùng, mặc dù đã được nhận nuôi, chị cũng sẽ hỏi thăm định kỳ xem các em sống có tốt không.”

Đã có người yêu quý động vật thì cũng sẽ có người căm ghét động vật, có người thậm chí còn ngược đãi thú cưng để phát tiết áp lực của bản thân, hoặc để cho hả giận, hay đơn thuần chỉ thấy như thế rất thú vị. Vậy thì Sơ Ngữ cần phải cảnh giác cao độ, lựa chọn những người thật sự có lòng muốn nhận nuôi chúng nó mới được.

Nhóm đầu tiên là thử nghiệm, những thú cưng đăng ký không nhiều, phần lớn còn lại đang quan sát. Sơ Ngữ chăm chú viết hồ sơ, hỏi rõ yêu cầu với chủ nhân tương lai của chúng nó, sau đó viết thành hồ sơ thích hợp và đăng lên Weibo.

Weibo của cô mới mở, không có người ghét cũng không có người thích. Nên cô gửi bài cho mấy blogger yêu động vật nổi tiếng, chỉ cần họ chia sẻ là có thể quảng bá rộng rãi được rồi. Nếu như vẫn không được thì cô có thể nhờ Quý Phi Yên giúp. Từ sau lần trước, hai người cũng không gặp mặt nhưng vẫn liên lạc qua WeChat. Kiểu quảng cáo này không phải vì lợi ích, mong rằng cô ấy sẽ đồng ý giúp cô.

Lúc Giang Thanh Nguyệt lướt Weibo thì thấy một người gửi tin nhắn cho cô. Weibo Tâm Ngữ của cô ở trên mạng cũng có chút danh tiếng, thường đăng một số chuyện cảm động về thú cưng và chủ nhân của chúng. Câu chuyện cảm động kết hợp với lời văn duyên dáng của cô cũng được không ít người quan tâm. Hồi trước cũng có cư dân mạng cảm động về câu chuyện của cô mà theo dõi cô, nhưng lần này hình như không giống.

#Phòng tư vấn tâm lý thú cưng# Đây là một thông báo tìm người, những thú nuôi lang thang ở khắp phố lớn ngõ nhỏ đang tìm kiếm chủ nhân định mệnh của chúng nó, người đó sẽ là bạn sao?

Ở dưới là chín bài đăng, phía trên là ảnh của thú cưng, phía dưới là hồ sơ của chúng nó.

Bánh Quai Chèo: Là một con mèo quý tộc lưu lạc dân gian, tự xưng là công chúa hoàng thất Ba Tư. Nguyên quán ở Thiên Tân, nay ở tại Giang Thành, thế nên cô nàng có thể nói được hai loại ngôn ngữ: tiếng Thiên Tân và tiếng phổ thông. Thân thể khoẻ mạnh không có bệnh tật. Hy vọng tìm được một chủ nhân yêu thích ẩm thực và vận động để đôi bên cùng nhau hưởng thụ mỹ thực rồi đốc thúc nhau vận động rèn luyện. Cô nàng yêu cầu nghiêm khắc với dáng mèo của mình, tuyệt đối không thể để mình trở thành Quả Cầu ở cách vách.

Quả Cầu: Là một con mèo cam. Dùng một câu nói để khái quát về nó: Cơ thể khoẻ mạnh, không tàn tật, hy vọng tìm được một chị gái nhỏ nhắn xinh đẹp đáng yêu, tốt nhất còn biết nấu cơm, dễ mềm lòng. Cái cuối cùng mới là quan trọng nhất.

Kiều Sinh: Nghe tên đại diện cho xuất thân, nó được sinh ra dưới chân cầu lớn ở Giang Thành. Cái gọi là anh hùng không hỏi xuất xứ, tuy Kiều Sinh xuất thân bần hàn nhưng lại là một con mèo có lý tưởng, có khát vọng theo đuổi. Nó từng theo học âm nhạc trong Học viện Nghệ thuật ở Giang Thành, trước mắt đã tốt nghiệp thành công. Thế nên nó hy vọng tìm được một chị gái nhỏ hiểu âm nhạc và biết đánh đàn piano.

…..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện