Ngày tiếp theo.
Sáng sớm, Giang Ý Mạn đến nhà Thẩm Giai Nghị, cô sẽ nói cho Thẩm Giai Nghị biết về chuyện tối hôm qua, anh nên được biết sự thật.
Thẩm gia.
Giang Ý Mạn vừa bước vào liền nhìn thấy Giang Vũ Phỉ và Thẩm Giai Nghị đang ngồi trong phòng khách.
“Có chuyện gì vậy?” Cô hỏi nhỏ người hầu bên cạnh.
“Thẩm tiên sinh và Thẩm phu nhân đang nói chuyện ly hôn.” Người hầu trầm giọng nói.
Ly hôn?
Giang Ý Mạn cũng không có đi vào mà chỉ đứng ở ngoài cửa quan sát.
Giấy thoả thuận ly hôn là do Giang Vũ Phỉ chuẩn bị, cô ta muốn dùng đứa con trong bụng để gài bẫy Thẩm Giai Nghị, bây giờ chuyện đã sắp lộ tẩy, cô ta không còn cách nào khác, đành phải đi đến bước ly hôn.
“Thẩm Giai Nghị, tôi đã đồng ý ly hôn, đòi một nửa tài sản của anh thì có gì sai?” Giang Vũ Phỉ cầm tờ giấy thỏa thuận ly hôn trong tay, tức giận nói.
Cô đã ký rồi, nhưng Thẩm Giai Nghị thì chưa.
Anh không phải kẻ ngốc, bản thân đã bị cắm sừng, hiện tại lại còn phải cho đi một nửa tài sản?
"Tôi đã ở bên anh suốt tám năm, tôi nghĩ mình đã hi sinh rất nhiều cho Thẩm gia.
Theo luật hôn nhân, tôi có quyền lấy một nửa tài sản của mình.
Ngoài ra, còn có hai đứa con nữa." Giang Vũ Phỉ trực tiếp đặt giấy thỏa thuận ly hôn lên máy pha trà: "Nếu anh không muốn ký, vậy thì chúng ta chỉ có thể tiếp tục làm vợ chồng."
Giang Vũ Phỉ đang uy hiếp Thẩm Giai Nghị.
Người phụ nữ này biết Thẩm Giai Nghị chưa biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, cho nên mới sáng sớm đã cố ý đến ly hôn, muốn nhanh chóng lừa đảo chiếm đoạt tài sản của anh.
Ban công tầng hai.
Tay Hiên Hiên và Đóa Đóa nắm chặt lấy bình hoa, nhìn vào từng cử chỉ, hành động của hai người trong đại sảnh, vô cùng căng thẳng.
Hiên Hiên thì còn đỡ, chủ yếu là Đóa Đóa, hai ngày nay con bé đi học đã rất khó khăn, giờ lại phải chứng kiến cảnh ba mẹ ly hôn, cãi nhau về việc phân chia tài sản.
"Đóa Đóa? Đóa Đóa? Đừng xuống." Hiên Hiên không kịp cản, Đóa Đóa đã chạy xuống rồi, Hiên Hiên cũng phải đi xuống theo.
Đóa Đóa chạy xuống lầu như một cơn gió, nó lao tới ôm đùi mẹ, khóc lóc rất đáng thương, nó không muốn để mẹ đi, Đóa Đóa biết ly hôn tức là mẹ đã bỏ rơi nó cùng anh trai.
Giang Ý Mạn đứng ở cửa, đau khổ nhìn bọn trẻ.
Thẩm Giai Nghị mất bình tĩnh, hôm nay là ngày anh và Giang Vũ Phỉ ly hôn, nhất định sẽ làm cho con cái bị tổn thương, anh vốn tưởng rằng sẽ không có nhiều tổn hại, kết quả là Đóa Đóa và Hiên Hiên lại chạy xuống.
“Đóa Đóa, Hiên Hiên, đến đây với ba.” Thẩm Giai Nghị nói.
Hiên Hiên rất ngoan ngoãn, nó bước đến đứng trong vòng tay của ba ba.
Hiên Hiên biết hôm nay chính là thời điểm mình phải đưa ra lựa chọn, ba và mẹ ly hôn nên nó phải chọn một người, nó nhất định sẽ chọn ba ba, nó luôn muốn ở lại Thẩm gia.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Pheromone Luôn Có Hình Dạng Yêu Anh
2.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
3.
Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn
4.
Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
=====================================
Lựa chọn của Đóa Đóa đã quá rõ ràng, con bé ôm chặt hai chân của Giang Vũ Phỉ, rõ ràng là không muốn rời xa cô ta, chỉ cần Giang Vũ Phỉ nói thêm một câu, Đóa Đóa nhất định sẽ đi cùng cô, đó cũng là điều mà Giang Ý Mạn vô cùng lo lắng.
Cô cứ nhìn chằm chằm vào Thẩm Giai Nghị, hy vọng anh sẽ có cách giữ Đoá Đoá lại.
Lúc này, Giang Ý Mạn không tiện xen ngang, nếu cô can thiệp vào thì có thể mạnh mẽ đuổi Giang Vũ Phỉ đi, không để cô ta lấy được một xu nào, nhưng Đóa Đóa nhất định sẽ ghi hận cô.
“Đóa Đóa, nghe lời, lại đây với ba.” Thẩm Giai Nghị nói.
Đóa Đóa lắc đầu, nó vẫn ôm chặt lấy Giang Vũ Phỉ, lúc này, Giang Vũ Phỉ cũng đột nhiên bế lấy Đóa Đóa.
“Thẩm Giai Nghị, chúng ta ly hôn, vậy thì vẫn nên chia cả Đoá Đoá và Hiên Hiên đi.
Hiên Hiên theo anh, Đóa Đóa là của tôi!” Giang Vũ Phỉ cố ý nói câu này, cô ta biết Thẩm Giai Nghị thương Đoá Đoá nhất, nhất định anh sẽ không nỡ.
Giang Vũ Phỉ muốn lấy Đóa Đóa?
"Không được."
Giang Ý Mạn đột nhiên hét lên, cô không thể để Giang Vũ Phỉ mang Đóa Đóa đi.
"Không được."
Thẩm Giai Nghị cũng phản đối, cả anh và Giang Ý Mạn đều đồng thời lên tiếng.
“Đóa Đóa và Hiên Hiên đều là của tôi.” Thẩm Giai Nghị đi tới, kéo lấy Đóa Đóa.
Đóa Đóa vòng tay qua cổ Giang Vũ Phỉ, nó không muốn rời khỏi mẹ, huống chi là để cho mẹ đi, Thẩm Giai Nghị giật mạnh vài cái, cuối cùng sợ sẽ làm đau Đóa Đóa nên đành phải buông tay ra.
"Giai Nghị, anh thật quá ích kỷ.
Chúng ta nên coi trọng quyết định của con chứ, không phải sao? Hiên Hiên chọn anh, Đóa Đóa chọn tôi, chẳng có gì sai cả.
Tôi có thể không muốn nửa tài sản của anh nữa, nhưng còn Đóa Đóa, tôi sẽ lấy.” Giang Vũ Phỉ ôm Đóa Đóa.
Đúng vậy, cô ta định uy hiếp Thẩm Giai Nghị bằng Đóa Đóa.
“Tôi đã nói rồi, không ai được phép đem Đóa Đóa đi.”
Người hầu đi đóng cửa lại, lúc này không có sự cho phép của Thẩm Giai Nghị, không ai có thể rời đi.
“Giai Nghị, anh không muốn cho tôi một nửa tài sản, ngay cả Đóa Đóa và Hiên Hiên cũng không muốn cho tôi một đứa, chúng ta kết hôn tám năm, tròn tám năm, vậy thì lấy anh, tôi được gì hả?” Giang Vũ Phỉ giễu cợt.
Tám