Giang Ý Mạn về nhà ăn cơm tối, mẹ kế kêu người hầu nấu một bàn toàn là các món bổ dưỡng, Giang Vũ Phỉ cũng trở lại, nhưng không phải trở về một mình, mà là mang theo cả Lý Từ.
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào bọn họ, Giang Vũ Phỉ cười ngọt ngào đi tới ngồi cạnh ba, có thể thấy được thân thể của cô ta còn chưa hồi phục lại hẳn, trang điểm rất đậm.
Giang Ý Mạn không nói gì, chỉ ngồi đó nghịch điện thoại, xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Khuôn mặt của ba và mẹ kế rất ngờ vực, bọn họ đang nhìn Lý Từ, một người đàn ông lạ mặt lại tự nhiên xuất hiện trong nhà, thậm chí anh ta còn dám nắm lấy tay của Giang Vũ Phỉ.
Giang Vũ Phỉ lại nở nụ cười.
“Ba, mẹ, con quên giới thiệu với mọi người, đây là Lý Từ, hôm nay chúng con vừa mới đi đăng kí kết hôn xong."
"Bốp." Giang Chí Quốc giơ tay lên, trực tiếp tát qua.
Ly hôn, rồi lại kết hôn? Hai chuyện lớn như vậy mà Giang Vũ Phỉ lại đều lặng lẽ làm một mình, cả gia đình đều không có ai biết, thử hỏi làm sao mà ông không tức giận cho được!
“Lập tức đưa anh ta ra khỏi đây, Giang gia không phải là nơi ai cũng có thể.” Ông run rẩy chỉ ra ngoài cửa mắng, cũng không cho Lý Từ một chút mặt mũi nào.
“Ba, con và Lý Từ đã ở bên nhau rồi, ba không thể đuổi anh ấy đi.” Giang Vũ Phỉ bảo vệ Lý Từ.
Giang Chí Quốc giận đến mức ngồi phịch xuống ghế, cả người run lên, mặt mũi tím tái, mẹ kế nhanh chóng nhảy ra nắm lấy tay Giang Vũ Phỉ.
"Chuyện quái gì vậy? Con và Thẩm Giai Nghị..." Mẹ kế hỏi.
“Đã ly hôn rồi.” Giang Vũ Phỉ rất hào phóng nói, nói xong còn liếc nhìn Giang Ý Mạn: “Tất cả đều là nhờ em gái, nếu không phải có em ấy giúp, thì có lẽ con sẽ không thể rời Thẩm gia nhanh như vậy."
Giọng nói của Giang Vũ Phỉ rất lạnh, ẩn ẩn đang khai chiến với Giang Ý Mạn.
Ba và mẹ kế đồng thời quay sang nhìn Giang Ý Mạn, chờ xem cô sẽ nói gì.
Giang Ý Mạn vẫn tiếp tục nghịch điện thoại, không thèm ngẩng đầu, chỉ nhẹ giọng nói: "Em nào có khả năng đó, là công sức của chị, nếu không phải chị đi dây dưa với người đàn ông khác...” Giang Ý Mạn lại nhìn Lý Từ.
Đây là đang ám chỉ Giang Vũ Phỉ có gian dối trong hôn nhân, nhưng cô không nói thẳng ra, để cứu thể diện cho Giang Vũ Phỉ.
Đương nhiên, Giang Vũ Phỉ cũng khá xấu hổ, không thích nhắc lại những chuyện đó, hai người lạnh lùng nhìn nhau, càng nhìn càng hăng.
Ông Quốc tức giận đến mức ăn không vô nên về phòng trước.
Mẹ kế rất biết làm người, bà không đuổi Lý Từ đi ngay mà kêu anh ngồi ăn cơm chung.
Lý Từ cũng rất giỏi ăn nói, anh ta chủ động giúp mẹ kế rót rượu, còn trìu mến gọi mẹ kế là mẹ, chuyện này thay đổi quá nhanh, Giang Ý Mạn nghe thôi cũng đã thấy xấu hổ thay, tiếp tục ăn đồ ăn của mình.
Vẻ mặt mẹ kế tươi cười, trong đầu tràn ngập những suy nghĩ.
"Vì hai đứa con đều đã kết hôn rồi, vậy thì cũng nên sắp xếp một buổi cho hai bên gia đình gặp mặt nhau." Mẹ kế nói.
Mặt Lý Từ tối lại.
“Họ đều đã mất từ khi con còn rất nhỏ."
Mồ côi?
“À, không sao.” Mẹ kế cười cười: “Thế con đang làm việc ở đâu vậy? Nhìn mặt mũi con anh tuấn, khí phách thế này, còn có thể làm cho Tiểu Phỉ của chúng ta thích, thì chắc hẳn là rất xuất sắc!"
Bà ta đang thăm dò tài sản của Lý Từ.
Câu hỏi này càng làm cho Lý Từ xấu hổ, trước kia anh ta làm trai bao, cho nên không thể không biết xấu hổ mà nói ra.
"Sao vậy? Công việc không tiện nói à?" Mẹ kế lại hỏi.
Hai tay Lý Từ ôm chặt đùi, cả người đổ mồ hôi lạnh, gia thế giàu có khiến anh ta vừa lúng túng vừa có chút sợ, nhất là kiểu tra hỏi của mẹ vợ.
“Mẹ, đây là lần đầu tiên Lý Từ đến đây chơi, sao mẹ lại hỏi nhiều chuyện thế làm gì?” Giang Vũ Phỉ nhanh chóng chuyển đề tài.
"Đây không phải chỉ là hỏi han bình thường thôi sao? Chúng ta đều đã là một gia đình, mẹ chỉ muốn tìm hiểu thêm thôi mà! Hỏi mỗi công việc là gì, sao phải giấu giấu giếm giếm?"
"Mẹ..."
Giang Vũ Phỉ chưa kịp nói xong, Giang Ý Mạn đã đột nhiên cướp mất lời.
“Đương nhiên là chị ấy phải giấu rồi, công việc trước kia của anh ta cũng không phải hãnh diện gì, rất khó nói!”
“Mọi người cứ nói chuyện đi nhé, tôi đi xem ba một chút.” Giang Ý Mạn mỉm cười bước đi.
Lời nói vừa rồi của cô đã khiến mặt hồ phẳng lặng gợn sóng, kế tiếp chỉ sợ mẹ kế sẽ chất vấn Giang Vũ Phỉ, Giang Ý Mạn không muốn ngồi đây nghe bọn họ cãi nhau.
Cô đi vào phòng của ba, thấy ông đang nằm trên giường, môi tím tái, khuôn mặt rất tức giận, Giang Ý Mạn ngoan ngoãn đi tới, ngồi ở bên giường, đưa tay vuốt ngực ông.
“Ba vẫn còn giận à?” Giang Ý Mạn hỏi.
Giang Chí Quốc trợn tròn mắt, không tức giận mới là lạ.
"Chuyện lớn như vậy mà giờ nó mới nói với ba, làm sao mà không tức giận được? Từ nhỏ Vũ Phỉ đã là một đứa ngoan ngoãn, nó chưa bao giờ làm trái ý ta, lần này thì tốt rồi, tự mình ly hôn với Thẩm Giai Nghị, rồi lại còn kết hôn với cái người tên Lý Từ kia, nó..."
Làm Giang Chí Quốc tức chết rồi.
"Được rồi! Chuyện của chị ấy thì ba cứ để chị ấy tự mình quyết định đi.
Ba cũng đâu thể kiểm soát chị ấy suốt được.” Giang Ý Mạn mỉm cười nhìn ba.
Đôi mắt cô nặng nề rơi xuống khuôn mặt của ông, nhìn thấy khuôn mặt đã đầy nếp gấp, mái tóc ông bạc trắng, trong lòng Giang Ý Mạn chợt bồn chồn, hóa ra ba đã già thật rồi, ba không còn như trước nữa rồi, chẳng ai có thể luôn chở che cho cô ấy được mãi.
Ông Quốc thở dài thườn thượt, mọi chuyện cũng đã như thế, ông cũng không còn cách nào khác can thiệp vào nữa.
"Còn con thì sao? Con cũng lớn rồi, nên nghĩ đến chuyện kết hôn đi thôi." Ông nắm lấy tay Giang Ý Mạn, vỗ nhẹ.
“Ba, hiện tại con còn chưa nghĩ tới.” Giang Ý Mạn lắc đầu.
Mục tiêu duy nhất của cô bây giờ là đưa Đóa Đóa và Hiên Hiên trở về, đàn ông có hay không cũng không quan trọng.
"Tiểu Mạn, con..."
"Ba, ba không cần phải lo lắng cho con, bây giờ con còn khỏe mạnh như vậy, muốn ăn gì thì ăn, muốn ngủ thì ngủ chẳng cần ai quan tâm, cuộc sống thật tuyệt biết bao!" Giang Ý Mạn bình thản mỉm cười.
Ông Quốc chỉ biết thở dài, cả hai cô con gái, chả có đứa nào làm ông bớt lo lắng cả.
“Ba, con về trước đây.” Giang Ý Mạn đứng dậy buông tay ba ra.
“Tiểu Mạn.” Ba ngăn cô lại.
"Dạ?"
"Tiểu Mạn, đừng đi nữa! Từ nay về sau hãy về nhà sống đi, Giang gia mãi mãi là nhà của con." Giang Chí Quốc nói.
“Vâng.” Giang Ý Mạn gật đầu.
Sống một mình bên ngoài thật tuyệt, nhưng cô sẽ chuyển về nhà sống với ba, Giang Ý Mạn đi xuống lầu, cô định về lấy một số thứ trước, tối nay chính thức chuyển nhà.
Trong phòng khách ở tầng một.
Chỉ có một mình mẹ kế ngồi đó, Giang Vũ Phỉ và Lý Từ đã đi rồi, dường