Không, không thể, làm sao có thể!
Giang Ý Mạn làm sao có thể ký được hợp đồng với tập đoàn TM! Cô ta làm sao có thể làm được?
Cô đã đến tập đoàn TM mấy lần, dùng hết thảy các thủ đoạn, thiếu chút nữa muốn cởi đồ trước mặt người kia, nhưng vẫn không thể gặp mặt được tổng giám đốc của bọn họ.
Giang Ý Mạn chỉ là một người rất bình thường, không có thân phận, lai lịch hay bất kì mối quan hệ nào, việc gặp tổng giám đốc tập đoàn TM đối với cô ta là điều không thể.
Nhưng chữ ký trên hợp đồng này lại là thật, có dấu của TM, không thể làm giả được.
"Đọc đi, chị gái tôi là thủ khoa đứng đầu trường đại học danh tiếng, chẳng lẽ còn không biết đọc hợp đồng sao? Thời gian của cô dì chú bác ở đây rất quý giá đấy!" Giang Ý Mạn thân thiện nhắc nhở.
Giang Vũ Phỉ nhìn mọi người, quả nhiên bọn họ đều đang nhìn chằm chằm cô.
"Hợp đồng! Bên A TM Venture Group.
Bên B Giang Thị Group, thời gian ký kết hợp đồng...!Nội dung..."
Giang Vũ Phỉ hai tay run đến cực độ, cả trái tim đều bị bóp nát, cô chưa từng có cảm giác hoảng sợ như lúc này.
Sau khi đọc xong hợp đồng, Giang Vũ Phỉ đưa đến trước mặt các cổ đông để mọi người cùng xem xét.
"Quả nhiên đúng là như vậy."
"Thật tốt, với khoản đầu tư này, tập đoàn Giang Thị sẽ không còn phải sợ gì nữa.
Không ngờ Tiểu Mạn lại có năng lực như vậy, lại còn là con gái của chủ tịch.
Con bé thật tuyệt vời!"
"Đúng vậy, bản hợp đồng này đã giúp lật ngược tình thế của Giang Thị.
Có thể nói là một điểm chuyển giao vô cùng quan trọng.
Qua chuyện này tôi đã quyết định biểu quyết cho Giang Ý Mạn gia nhập tập đoàn với tư cách phó giám đốc."
Giang Ý Mạn được phiếu bầu đầu tiên.
“Cảm ơn chú, con sẽ cố gắng hết sức.” Giang Ý Mạn không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo.
"Tiểu Mạn, dì cũng bình chọn cho con một phiếu, hy vọng con có thể tiếp tục cố gắng mang lại lợi ích cho công ty trong tương lai."
Giang Ý Mạn lại có thêm một phiếu.
Sau khi bàn tới bàn lui, tất cả các cổ đông có mặt đều giơ tay biểu quyết cho Giang Ý Mạn vào tập đoàn Giang Thị làm phó giám đốc, địa vị của cô ở Giang thị sẽ ngang hàng với Giang Vũ Phỉ.
Giang Chí Quốc rất tự hào, đây là con gái của ông đấy!
Phòng họp tràn ngập tiếng vỗ tay, tất cả đều là bởi vì Giang Ý Mạn lấy được bản hợp đồng kia, mang lại lợi ích lớn cho Giang thị.
“Tiểu Mạn, mau đứng dậy nói vài câu!” Giang Chí Quốc đích thân tán thưởng con gái.
Giang Ý Mạn đạp ghế đứng dậy.
"Cảm ơn các cô chú đã dành tình cảm cho con.
Sau này có điều gì không hiểu mong mọi người chỉ bảo thêm.
Con nhất định sẽ làm cho Giang Thị ngày càng phát triển." Giang Ý Mạn nói rất tự tin.
“Được rồi, đi thôi!” Giang Chí Quốc nói.
Mọi người lần lượt bước ra khỏi phòng họp, Giang Vũ Phỉ tức giận đến mức nhếch miệng, đạp ghế, giày cao gót giậm xuống sàn, đi thẳng ra ngoài phòng.
“Chờ đã.” Giang Ý Mạn ngăn cô lại.
"Giang Vũ Phỉ, hình như cô quên cái gì đó!"
Hợp đồng đã được Giang Ý Mạn ký kết, cho nên vụ cược giữa bọn họ là Giang Ý Mạn thắng, bây giờ đã đến lúc Giang Vũ Phỉ phải thực hiện lời hứa của mình.
“Giang Ý Mạn, cô đừng ức hiếp người quá đáng.” Giang Vũ Phỉ hung hăng trừng mắt.
Hai con ngươi trợn to gần như sắp rơi ra ngoài.
"Quỳ xuống gọi ba ba, mau."
Năm năm, đã tròn năm năm trôi qua, Giang Ý Mạn đã sống chung với ngột ngạt từng ấy năm, cô rất mong ngóng đến ngày hôm nay, Giang Vũ Phỉ, người phụ nữ ngoan độc này rốt cuộc cũng phải phục tùng cô, quỳ gối dưới chân cô.
Cô ta sẽ phải trả giá cho những gì mình đã làm trước đây.
"Quỳ xuống!" Giang Ý Mạn hét lên.
"Giang Ý Mạn, là cô giở trò sau lưng đúng không? Nói thật đi, cô đã