Kỳ thật lần mời khách này có chút danh không chính ngôn không thuận, chẳng lẽ nói là vì hai người gương vỡ lại lành nên mời khách? Cũng quá lúng túng. Lục Tĩnh Sanh chỉ là muốn mượn bầu không khí một nhóm quen biết cùng ăn cơm để thuận tiện đẩy quan hệ giữa nàng cùng Diệp Hiểu Quân nóng lên một ít.
Nàng cũng không có mời nhiều người, chỉ có Đồng Ấu Ninh cùng Hứa Ảnh Thiên, tiểu Quý cùng Sài Trăn, các nàng sáu người cùng nhau ăn một bữa cơm uống chút rượu.
"Mọi người uống đi, tôi không uống, chút nữa lại đưa đi mọi người trở về." Sài Trăn xung phong nhận việc lái xe.
Tiểu Quý nhẫn nhịn cái mắt đỏ mà nhìn nàng: "Có dịp vui vẻ như vậy sao có thể không uống đây! Yên tâm cứ uống đi! Sẽ có người đưa chúng ta trở về."
Sài Trăn khẽ thở dài, bóp huyệt thái dương: "Vợ chồng son người ta đoàn tụ, cô vui vẻ cái gì?"
"Boss cùng Diệp lão sư là tôi tận mắt chứng kiến chia chia hợp hợp... So với hoàn thành nhiệm vụ trong một một màn game khó nhằn còn vui vẻ hơn, loại tâm tình này cô không hiểu đâu." Tiểu Quý kéo dây an toàn, Sài Trăn ngồi bên cạnh lắc đầu, biểu lộ đặc biệt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Khuỷu tay Sài Trăn đỡ tại cửa sổ xe, nhìn phía xa Lục Tĩnh Sanh cùng Diệp Hiểu Quân song song chậm rãi đi tới, tự nhủ: "Thấy thế nào cũng không giống người một đường."
Tiểu Quý: "Cô nói cái gì?"
Sài Trăn: "Không có gì, loại người đầu óc đơn giản một chút như cô cũng rất tốt."
Tiểu Quý: "... Không đánh một chầu thì không được rồi!"
Một nhóm bốn người tới nhà hàng của Đồng Ấu Ninh, Đồng Ấu Ninh cùng Hứa Ảnh Thiên đã chờ sẵn ở đằng kia.
"Đến đến đến, Diệp đại biên kịch, tới đây cho tôi nhìn một chút."
Nhóm Lục Tĩnh Sanh một chân vừa mới nhảy vào, Đồng Ấu Ninh liền cười híp mắt đưa tay kéo Diệp Hiểu Quân đến bên người nàng, "Như thế nào một đoạn thời gian không thấy chị, đã gầy thành cái dạng này? Tráng Tráng, cậu có thể làm một người vợ tốt được không hả?"
"Cậu – vợ là cái quỷ gì." Lục Tĩnh Sanh đành phải ngồi ở bên cạnh Hứa Ảnh Thiên.
"Không thể gầy như vậy, ôm không tốt cũng không có xúc cảm, hôm nay tôi giám sát, ăn nhiều một chút."
Đồng Ấu Ninh cứ như là thân thuộc từ trước, lôi kéo Diệp Hiểu Quân ôm ôm gắp cho miếng này miếng kia, cũng không biết ai mới là bạn gái của ai. Diệp Hiểu Quân vẫn luôn sợ thể loại cá tính quá mức hoạt bát như này, mới gặp tiểu Quý thôi đã đều có chút gánh không được, huống chi đối mặt với Đồng Ấu Ninh. Trốn cũng không trốn được, chỉ có thể căng cứng, nghiêm mặt cười, bị ép mở miệng ăn cơm.
Hứa Ảnh Thiên ngồi ở một bên cười, tại trước khi nhóm Lục Tĩnh Sanh đến nàng còn mơ hồ lo lắng, lâu rồi không gặp Diệp tiểu thư, lần này gặp lại nên nói gì mới tốt, chẳng lẽ muốn phỏng vấn một chút cảm nghĩ khi chia tay?
"Lo lắng như vậy cũng tốt, nhìn xem." Đồng Ấu Ninh không ngại nàng quan tâm quá mức, bày ra một bộ dạng nắm chắc thắng lợi trong tay.
Hứa Ảnh Thiên cũng có nghĩ lần này không biết nàng sẽ lại làm ra cái chuyện thần kỳ gì, kết quả so với nàng có thể nghĩ tới càng thần kỳ hơn.
"Chị cũng mặc kệ, không quản." Lục Tĩnh Sanh chỉ vào Đồng Ấu Ninh nói với Hứa Ảnh Thiên.
"Đều là nàng quản tôi." Hứa Ảnh Thiên cười uống một hớp rượu.
Đồng Ấu Ninh lăn qua lăn lại như vậy nhưng thật ra đem bầu không khí vốn nên lúng túng hóa giải không ít, tiểu Quý cùng Sài Trăn chịu trách nhiệm giúp các nàng gọi món ăn, Lục Tĩnh Sanh nói trước hôm nay không lão bản nhân viên gì ở đây, đồ ăn chính mình gọi mỗi người đều có phần.
Vài chén rượu đi qua bầu không khí dần dần tốt lên, bất quá Lục Tĩnh Sanh cũng không quên lúc nãy trong điện thoại Đồng Ấu Ninh có nói thảo luận gì đó, nhắc nhở nàng: "Cậu trước nói chuyện quan trọng là cái gì đi?"
Đồng Ấu Ninh nói: "Nếu như tất cả mọi người đã đến đông đủ, có một số việc nên tính cũng nên suy nghĩ cẩn thận nên như thế nào được rồi. Bước đi tiếp theo của Bác Triển nên theo hướng nào? Không thể không cân nhắc đầu tư hạng mục nào, tất cả đều có tổn hao đấy."
Lục Tĩnh Sanh nhìn thoáng qua Diệp Hiểu Quân nói: "Có một kịch bản mới tôi muốn quay, chẳng qua là..."
Rất rõ ràng hạng mục mới vẫn là quay kịch bản của Diệp Hiểu Quân.
Đồng Ấu Ninh nói: "Chỉ là cái gì? Đạo diễn cùng chế tác, thành viên, nơi phát hành? Cậu có thể tự mình làm chế tác, phát hành cậu cũng có thể xử lý."
Lục Tĩnh Sanh uống một hớp rượu: "Nói như vậy, những thứ khác đều không phải vấn đề, vấn đề là đầu tư. Hiện tại Bác Triển không có tiền, tìm đầu tư cần một chút thời gian, hơn nữa Hoàn Cầu đối chọi gay gắt quá rõ ràng, không ít người sẽ cố kỵ lập trường Hoàn Cầu là không hợp tác với Bác Triển. Năm đó khi chuyện về Ngu Minh Đình ồn ào đi ra, đều có một đám người cùng với Bác Triển phân rõ giới hạn, huống chi là hiện tại."
"Tìm đầu tư a..." Đồng Ấu Ninh chống cằm, trên mặt chịu tác dụng của chất cồn mà ửng đỏ, híp mắt nhẹ nhàng nói, "Tớ quăng a."
Đoạn thời gian gần đây, Đồng Ấu Ninh cũng là bị buồn nôn tới hư, từ khi Lô Mộc Dĩnh không biết được tên nào không có mắt đào vào Hoàn Cầu, mặc dù không phải thời khắc lắc lư ở trước mặt nàng, nhưng nguyên hàng lang đại sảnh tầng một cũng phủ đầy áp-phích của nàng ta, một đống minh tinh bày lại với nhau.
Ngày đó nàng đeo kính râm đứng ở trước mặt áp-phích khổng lồ của Lô Mộc Dĩnh nhìn ngắm, trợ lý đi theo sau lưng hai tay đều mang theo nhiều thứ, nhìn nàng không đi, hắn cũng không tốt rời đi.
Một vị nữ diễn viên khác cùng người đại diện và trợ lý của nàng đi ngang qua, cũng ngừng lại, kinh ngạc: "Người này là ai a? Nhìn sao quen mặt như vậy?"
"Hình như là diễn viên diễn phim mạng a."
Người đại diện của nàng nói: "Lô Mộc Dĩnh, lúc trước diễn hai bộ phim mạng rất được hoan nghênh, Hoàn Cầu ra tay thực vui vẻ."
"Phim mạng?" Nữ diễn viên cười lạnh, "Từ khi Đường chế tác tiếp nhận bộ phận quản lý nghệ sĩ về sau khẩu vị càng ngày càng nặng rồi, người nào cũng dám hướng Hoàn Cầu ký kết."
Người đại diện: "Đừng nhìn họ Lô này không dậy nổi, tuy rằng không phải xuất thân chính quy nhưng cảm giác diễn không tệ, mọi người cũng biết Thịnh Anh a, thời điểm tại Bác Triển, Thịnh Anh rất che chở nàng, chính là nhìn trúng nàng có thể hồng. Bộ phận quản lý nghệ sĩ chính là không tiếc số tiền lớn giúp nàng thanh toán tiền hợp đồng cứng rắn từ Bác Triển nạy ra đến đấy. Nữ diễn viên của Hoàn Cầu tuổi tác cũng càng lúc càng lớn... Mọi người biết rõ nàng chuẩn bị được bồi dưỡng để trở thành người nối nghiệp cho ai rồi đó?"
"Ai?" Đồng Ấu Ninh cười quay đầu lại hỏi, đối phương nhìn thấy là Đồng Ấu Ninh lập tức câm miệng, mỉm cười chào hỏi rồi nhanh chóng rời khỏi.
Trợ lý Đồng Ấu Ninh tiến lên: "Bình thường quay phim bận rộn nhàm chán, rảnh rỗi thì hay bàn tán linh tinh."
Đồng Ấu Ninh vẫy vẫy tay: "Kẻ ngốc thì luôn dùng mọi loại tư thế xuất hiện tại trước mặt ngươi hơn nữa còn hô to ngạc nhiên chưa." Nhìn xuyên qua hành lang sáng trưng của Hoàn Cầu, nàng nhìn hình chính mình phản chiếu trong gương thủy tinh, "Tôi thế nhưng rất có hứng thú nhìn xem Lô Mộc Dĩnh làm nhất tỷ Hoàn Cầu."
Đường Cảnh Lộ chắp tay đem Lô Mộc Dĩnh về, vừa đến Hoàn Cầu liền tham diễn một bộ phim hành động có sự hợp tác đầu tư từ ba bên, mặc dù là điện ảnh tập trung vào nam nhân vật chính, phần diễn của Lô Mộc Dĩnh không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối được xem như là nữ chính số một.
"Từ từ sẽ đến không vội, đánh bộ phim này trước, coi như là bậc thang đi lên, bộ tiếp sẽ tốt hơn." Lúc ăn cơm Đường Cảnh Lộ nói chuyện cùng Lô Mộc Dĩnh và người đại diện của nàng, tựa như cho nàng một viên kẹo ngon cùng thuốc an thần.
Lô Mộc Dĩnh gần đây mỗi ngày đều bị tiếng cười của mình đánh thức.
Cử động này của Đường Cảnh Lộ tự nhiên là muốn đem đoàn đội của Lục Tĩnh Sanh phá tan. Đồng Ấu Ninh đương nhiên không lo lắng bản thân sẽ bị họ Lô kia thay thế. Đường Cảnh Lộ có thể ra tay độc ác nâng Lô Mộc Dĩnh cũng chỉ là hành động đơn phương của nàng, về phần thị trường có tiếp hay không, có dung nạp được hay không, không phải một người tính toán là được. Đoàn đội của Lô Mộc Dĩnh tăng thêm một Đường Cảnh Lộ cũng không nhất định có tài nguyên tốt từ Đoàn đội của Đồng Ấu Ninh, chẳng qua là lần ra tay này của Đường Cảnh Lộ thật là có đủ buồn nôn—— đem nàng cùng Lô Mộc Dĩnh đánh đồng thậm chí xưng là người nối nghiệp... gần đây Đồng Ấu Ninh cơm ăn cũng ít đi hai phần.
Đồng Ấu Ninh vẫn luôn có phòng công tác của chính mình, nhiều năm qua chỉ quản lý chút ít việc vụn vặt không có làm gì chính phái, xem như là công cụ dự phòng của nàng.
Nàng đối với Hoàn Cầu sớm có đề phòng.
Không biết Đường Cảnh Lộ cùng Tưởng Bối Nam từ khi nào thì bắt đầu có cùng ý tưởng đen tối, mà bây giờ Tưởng Tấn cũng đứng cùng một trận tuyến với các nàng, cho dù là Đồng Ấu Ninh với tư cách đệ nhất gà đẻ trứng vàng trong nhóm nghệ sĩ của Hoàn Cầu cũng khó mà đảm bảo cấp cao sẽ không gây cản trở cho nàng.
Vậy nên chính thức khởi động phòng làm việc Đồng Ấu Ninh.
"Ý nghĩ của tớ là như thế này." Đồng Ấu Ninh nói với Lục Tĩnh Sanh, "Dùng danh nghĩa phòng làm việc của Đồng Ấu Ninh đầu tư vào điện ảnh mới của Bác Triển, tớ tuyệt đối tin tưởng trình độ chế tác cùng phát hành của bên cậu. Bộ phim này đầu tư mở cửa đại cát, Bác Triển cũng tốt, phòng làm việc của tớ cũng tốt, liền vì lấy tốt tặng thưởng, không cần cùng tớ chia chắc gì đó, chỉ cần tại đầu nghiệp giới quảng cáo cho phòng làm việc của tớ là được."
Lục Tĩnh Sanh đang muốn nói chuyện, Đồng Ấu Ninh khoát tay tỏ ý để cho nàng nói xong: "Tớ còn có một đề nghị, Bác Triển từ trước cho tới nay đều hợp tác cùng các đạo diễn khác nhau, tuy rằng đều là đại đạo diễn, biên kịch cũng đều là một người, nhưng đạo diễn khác nhau nên phong cách cũng chênh lệch rất nhiều, phong cách không định rõ thì rất khó hình thành danh tiếng tuyệt đối. Tớ thừa nhận biên kịch cũng có thể trở thành danh tiếng cùng thương hiệu, thế nhưng tác dụng khẳng định không có lớn bằng đạo diễn." Nàng nói với tiểu Quý, "Tiểu bằng hữu, em cũng biết đạo diễn nổi danh có rất nhiều a, nhưng có thể gọi tên biên kịch nổi có mấy