Quả nhiên là video.
Diệp Hiểu Quân chà xát bàn tay một chút, lạnh cả người hướng quanh phòng liếc mắt nhìn.
Thật sự cô không quá muốn cho Lục Tĩnh Sanh lẫn vào chuyện này, Bearxxx không biết sẽ phát tới chuyện gì. Cô đã có sức miễn dịch, nhưng Lục Tĩnh Sanh vẫn còn trong trạng thái gián tiếp tiếp nhận, sợ ảnh hưởng không tốt tới nàng.
Lục Tĩnh Sanh ngủ được rất an ổn, Diệp Hiểu Quân ấn mở khóa phát, lẳng lặng chờ đợi video triển khai.
Thêm năm phút trôi qua, vòn tròn load xoay qua một vòng rồi lại một vòng, tốc độ vẫn là 0kbs.
Diệp Hiểu Quân phiền não mà gãi gãi đầu —— đã biết rõ có thể như vậy.
Lại ngồi tại trước máy vi tính thêm hơn nửa tiếng đồng hồ, uống hết một ly Hồng Trà, video như trước không có động tĩnh.
Xem ra năng lực thông tin tương lai cần phải tăng cường, Diệp Hiểu Quân đem notebook đóng lại, trở lại trên giường.
Vì như thế, cô thật sự không có cách nào ngủ ngon, thủy chung nghĩ đến sự việc video.
Dứt khoát đứng lên cầm quyển sách ngồi ở trên ghế sofa bên cửa sổ, mở ra đèn đặt dưới đất đọc sách. Chụp đèn thanh tú khảm hoa văn chim chóc bên trong, ngọn đèn tỏa ra ánh sáng làm cho người ta dễ chịu, vùng sáng chỉ chiếu tới trước tầm mắt Diệp Hiểu Quân, không có quấy rầy Lục Tĩnh Sanh nghỉ ngơi.
Đoạn video này đến tột cùng là vì đường truyền Internet mới không thể phát, hay là bởi vì thời gian pháp tắc quấy nhiễu? Cô tin tưởng Bearxxx giống như cô, đã từng cùng thời gian pháp tắc đánh cờ, tránh đi khả năng che đậy, đem thư truyền lại cho cô.
Cái này thực rất thông minh, sự lanh lợi nhiệt tình này làm cho Diệp Hiểu Quân mỉm cười.
Trận trao đổi này tính đến bây giờ mới bắt đầu thấy tâm linh tương thông.
——————————
Sau khi Lâm Ngạn tiếp nhận kế hoạch phát triển Ảnh thị Quân Thác, tần suất tới công ty rõ ràng tăng nhiều.
Cho dù trong công ty sẽ thường xuyên cùng em trai của nàng gặp mặt.
Lục Tĩnh Sanh lần trước giội nàng một thân cà phê thật không có lại đến, ngược lại Tưởng Bối Nam của Hoàn Cầu cùng nàng tiếp xúc nhiều lần, hoàn toàn chính xác muốn cùng nàng hợp tác.
Cũng tốt, hợp tác với Hoàn Cầu đối với Lâm Ngạn mà nói cũng không có bất kỳ tổn thất nào, tuy có tiêu cực quấn thân, Tưởng Bối Nam cùng phụ thân đang hấp hối có nhiều mâu thuẫn chưa được hóa giải, nhưng Hoàn Cầu dù sao cũng là đầu rồng trong ngành điện ảnh, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo.
Hơn nữa nàng cũng đã bỏ lỡ đối tác hợp tác tốt nhất, là Bác Triển.
Sau lần đó nàng mới biết tới, Lục Tĩnh Sanh cùng Đồng Ấu Ninh này luôn luôn liên thủ xuất kích, số người thua trong tay các nàng không ít, mấy năm gần đây cùng với thực lực Bác Triển lớn mạnh càng làm cho người nghe tin đã sợ mất mật. Lâm Ngạn lại sẽ không bị khí thế phô trương thanh thế kia hù ngã, bất quá có một chút hối hận...
Mở ra TV treo tường trong văn phòng, tìm kênh đang chiếu "Xích Thố" mở ra.
Lâm Ngạn từ trước đến nay đối với minh tinh không có hứng thú gì, cũng đã từng có một hai cái bạn gái, nhưng đại đa số nàng vẫn có khuynh hướng chọn lấy một cái nam nhân có thể hầu hạ tốt cho nàng.
Đồng Ấu Ninh này, là người mà đệ đệ của nàng – Lâm Quang vẫn muốn ngủ lại ngủ không đến.
Bất luận là chuyện gì có thể khiến cho Lâm Quang khó chịu, nàng đều hài lòng đi làm.
Lâm Ngạn đang ở công ty họp, thư ký gửi tới hộp thư một phong bưu kiện, nàng ấn mở vừa nhìn, sắc mặt biến hóa.
Lâm Ngạn chú ý tới.
"Lâm tổng, ngài nhìn..."
Sau khi tan họp thư ký để cho nàng nhìn cái phong bưu kiện kia, khuôn mặt Lâm Ngạn vốn là không biểu cảm, theo quá trình xuất mở ra của bưu kiện càng ngày càng thối.
Xuất phẩm điện ảnh của Bác Triển từng bộ từng bộ đóng máy, hầu như mỗi tháng Bác Triển đều tổ chức tiệc tối.
Tiệc tối Bác Triển dần dần trở thành như là một kiểu xã giao mới trong hội này, là nơi tụ họp nổi tiếng hoàn toàn mới trong giới giải trí. Tiệc tối Bác Triển được tổ chức ở khách sạn xa hoa, rất nhiều nhân vật có tiếng trong giới đều tới tham dự, nói chuyện điện ảnh, trò truyện hợp tác, vậy nên nơi đây chậm rãi trở thành một loại biểu tượng thể hiện thân phận, trở thành một hắc động, hấp dẫn càng ngày càng nhiều người lẫn vào, cũng coi đây là vinh quang.
Lục Tĩnh Sanh cũng không thường xuyên tham dự tiệc tối, sự vụ ở đây đều giao cho Sài Trăn quản lý.
Bây giờ Sài Trăn gánh vác càng ngày càng nhiều chuyện trọng yếu, bận rộn không hết việc. Lục Tĩnh Sanh cho phép nàng tuyển thêm hai vị phụ tá.
Tiệc tối đêm nay, Lục Tĩnh Sanh ăn vận trang phục lộng lẫy tham dự, không chỉ có vì là tiệc tối kỷ niệm đóng máy bộ phim đầu tiên năm mới, mà nàng càng chờ mong chính là cố tài chính vượt trội đầu tư đi vào.
Không nghĩ tới, Diệp Hiểu Quân, người luôn luôn không thích tham gia các loại tiệc tối, party tụ hội loại này, lần này thế nhưng chủ động yêu cầu tham dự.
Lục Tĩnh Sanh rèn sắt khi còn nóng khích lệ nàng: "Đúng vậy a, lâu lâu cũng cần phải ra ngoài hít thở chút không khí, chị cũng cần lộ mặt a. Không nói tới là yêu cầu xã giao, cũng cần cho mọi người thấy được em không có ngược đãi chị, đem chị nhốt ở trong nhà không cho chị lộ diện."
Diệp Hiểu Quân nghi hoặc: "Lại còn có lời đồn đại như vậy sao?"
Lục Tĩnh Sanh: "Chị biết đó, giang hồ đồn thổi, thứ này có sức lan truyền tới chính mình căn bản là không thể tưởng được."
Giống như, lúc trước "Tiểu hoa đán thích làm màu" – Cố Lam cùng Bác Triển véo lên một trận tranh đấu thần kỳ làm cho Lục Tĩnh Sanh đặc biệt là Diệp Hiểu Quân, hai vị này vốn hằn là những người trú ở phía sau màn ảnh bị không ít người chú ý, hơn nữa với cái thân phận "Khuê mật của Đồng Ấu Ninh", vây quanh các nàng không thiếu ánh đèn flash tò mò đi theo. Lục Tĩnh Sanh có thể đi đến trước màn tiếp nhận phỏng vấn cũng có thể bàn luận viển vông, thế nhưng đối với Diệp Hiểu Quân, nàng vẫn luôn muốn bảo hộ nhiều một chút.
Dù sao Diệp Hiểu Quân không giống nàng, không thể để cho cô nhiễm dơ bẩn. Cho dù là hiện tại cô đã nhúm xuống một chân, Lục Tĩnh Sanh vẫn luôn cố gắng đem nàng kéo trở về, tránh xa vũng bùn.
Diệp Hiểu Quân phải bảo trì tác phong của con người nghệ thuật, giữ được sự nhạy cảm cùng thanh cao, thì con đường nghệ thuật của cô mới có thể lâu dài. Chuyện này, từ khi mới bắt đầu Lục Tĩnh Sanh đã biết rõ.
Bất quá, khép kín quá mức đối với một biên kịch mà nói cũng vô cùng không tốt, Lục Tĩnh Sanh đều muốn giúp nàng tham gia một ít tiệc tối, sự kiện xã giao chất lượng cao. Tiệc tối Bác Triển liền vô cùng thích hợp với nàng.
Diệp Hiểu Quân không quá ưa thích xã giao, nhưng cô cần hiểu rõ vòng sinh hoạt của Lục Tĩnh Sanh. Tựa như lúc cô đối mặt với bạn của Lục Tĩnh Sanh luôn luôn có chút ít lạ lẫm cùng không thoải mái, tổng cảm thấy bản thân cùng các nàng không chung một thế giới, nhưng cô cũng luôn nhẫn nại tính tình lắng nghe hết thảy về Lục Tĩnh Sanh.
Buổi dạ tiệc loại này đã triển khai được hơn mấy tháng, cho tới bây giờ Diệp Hiểu Quân không có tham dự qua.
Hành động lần này của Diệp Hiểu Quân làm cho Lục Tĩnh Sanh vui vẻ, bất quá...
Có người nói cho nàng biết, Diệp Hiểu Quân tại S thành vô tình gặp phải Mã Kiện, bản thân Mã Kiện cũng gọi điện thoại cho Lục Tĩnh Sanh xin lỗi: "Tôi là thật không nghĩ tới sẽ đụng phải nàng. Không ai nói cho tôi biết nàng tới chỗ này họp a."
Diệp Hiểu Quân rõ ràng nhìn thấy Mã Kiện, rõ ràng biết rõ Lục Tĩnh Sanh đang gạt nàng một việc, nhưng nàng lại không nói, coi như không có chuyện gì.
Tiếp tục như vậy rất nguy hiểm.
Lục Tĩnh Sanh nhìn bóng lưng Diệp Hiểu Quân ăn vận váy áo vừa vặn, nhẹ nhàng chuyển động chén rượu trong tay.
Nàng không thể để cho tình thế phát triển về hướng không thể kiểm soát.
Một nhóm nhân viên cấp cao Hoàn vũ đều được mời tới tham dự dạ hội đêm nay, Lúc Quan Nguyên cùng các nàng và đám đồng nghiệp tóc vàng mắt xanh, dáng người tuyệt luân đồng loạt xuất hiện thật không làm cho người ta cảm thấy thua kém. Nàng rất tự nhiên hòa nhập