Kiều Thiệu Luân nói muốn đi Bắc Âu ở một thời gian ngắn, Đồng Ấu Ninh không có ngăn cản, vì nàng chuẩn bị tốt hết thảy, chuẩn bị nhà ở, câu cá, ngắm mặt trời mọc đều rất thuận tiện, thích hợp tĩnh dưỡng.
Kiều Thiệu Luân đem cửa hàng Hana làm quà đáp lễ, nàng biết Đồng Ấu Ninh rất thích đi chỗ đó tìm một chút thanh tĩnh, hơn nữa Hana là ký ức chung của các nàng, nàng vẫn là muốn lưu giữ kỷ niệm hai năm qua thật tốt.
"Tôi thản nhiên tiếp nhận phòng chị chuẩn bị, chị cũng phải tiếp nhận Hana." Trước khi đi Kiều Thiệu Luân nói, "Đợi khi chị có bạn gái mới tôi sẽ trở lại, tới khi hẹn ước bạn bè hảo hữu, khi tâm sự chuyện chúng ta ba năm qua cũng sẽ có Hana trong câu chuyện."
Kiều Thiệu Luân thật đúng là không bao giờ quên đi chuyện trả đũa, Đồng Ấu Ninh cười rồi ôm nàng, đưa mắt nhìn nàng rời khỏi.
Ngày đó ánh mặt trời tràn đầy, Kiều Thiệu Luân trang điểm cùng quá khứ có khác biệt.
Nàng ưa thích quần áo và trang sức đơn giản, một thân áo sơ mi cùng quần dài, tay đeo đồng hồ. Nàng không cần trời gió tuyết vì ai che dù, không cần để ý, vây quanh ai nịnh nọt ai. Nàng muốn đi tới bên kia địa cầu, nắm một rương hành lý, lập tức liền lên đường.
"Lại khôi phục độc thân rồi?" Đối với trận này chia tay của Đồng Ấu Ninh, Lục Tĩnh Sanh nhìn qua đối với nàng còn tiếc nuối, "Cũng hai năm rồi, tớ cho rằng lần này cậu thật có thể định nghiêm túc."
Bạn thân gọi một tiếng, Lục Tĩnh Sanh trong cái lạnh giá mùa đông chạy đến cùng nàng trò chuyện suốt cả đêm. Vốn tưởng rằng lấy cá tính nàng lần này nhất định sẽ tổ chức party khôi phục độc thân vô cùng náo nhiệt, ai ngờ chỉ hai người bọn họ cùng một bàn rượu.
Nhìn cái trận thế này rõ ràng không say không về.
Uống đến say, nghe kỹ hảo hữu nói những lời này, Đồng Ấu Ninh trầm mặc thật lâu, nói: "Tớ cũng nghĩ cứ như vậy cho rằng đi qua."
Lục Tĩnh Sanh: "Xảy ra chuyện gì à? Ám ảnh trong lòng cậu không phải bị gió xuân ấm áp của cô nương nhà ai đó thổi mở sao?"
Đồng Ấu Ninh: "Cái kia không phải tâm lý ám ảnh... Ít phiền, nhanh lên uống rượu, đêm nay chính là cho cậu uống nhiều trở về chạy cho mạnh bạo hơn đi"
Lục Tĩnh Sanh chậm rãi nói: "Chạy cái gì mạnh bạo."
Giọng điệu này quả thực chính là thổ phỉ giả trang thuần lương, không cần con mắt không cần lỗ tai, nghe thấy đều nghe ra được dối trá.
"Đừng nói cho tớ ngay cả loại sự tình cơ bản này cũng cần tớ chỉ đạo cho cậu a Tráng Tráng."
"Cút." Lục Tĩnh Sanh nhíu mày cắn môi, suýt tý nữa đem bình rượu trước mặt ném qua, "Tớ cảm thấy, nàng giống như đặc biệt bị động, không thích hay là như thế nào ý? Giống như bị điểm huyệt."
Đồng Ấu Ninh lắc đầu: "Nghe không hiểu."
Lục Tĩnh Sanh: "Cậu khốn kiếp... Chính là lúc hôn môi!"
"Hôn môi? Lúc khác thì sao?"
"Không có lúc khác được chưa!"
Cuối cùng vẫn là nói ra lời thật, Đồng Ấu Ninh cười đến trượt tới dưới đáy bàn.
Chai rượu đều đã vung đến, Đồng Ấu Ninh cầu xin tha thứ: "Được rồi, được rồi Tráng Tráng, tớ có thể hiểu được, dù sao cũng là mối tình đầu, cậu không kiểm soát tốt cũng phải thôi..."
Bình rượu lập tức vút lên bay tới.
Chờ Đồng Ấu Ninh cười đủ rồi, hai người cuối cùng cũng đạt chung nhận thức: Đại khái là bị tiền nhiệm cắn sợ, một khi thân mật trong đầu tự động hiển thị khuôn mặt tiền nhiệm, khả năng có chút lãnh cảm.
Đồng Ấu Ninh vuốt đầu Lục Tĩnh Sanh: "Ai, đáng thương cường tráng tuổi lớn của tớ, hết lần này tới lần khác gặp phải loại sự tình này, nhưng phải nhịn tới hỏng rồi. Có muốn hay không tỷ tỷ giúp ngươi chảy nước bớt hỏa?"
"Cút." Lục Tĩnh Sanh lần nữa vô tình đem nàng đẩy ra, "Nếu không phải cậu nam nữ ăn sạch, suốt ngày ở trước mặt tớ thể hiện tình cảm, tớ có thể thích nữ sao? Tớ có thể đi đến con đường này cậu phải chịu trách nhiệm hiểu không!"
"Tớ chịu trách nhiệm? Đúng vậy a, tớ hiện tại muốn vì cậu chịu trách nhiệm. Đến đây đi Tráng Tráng nhanh lên để cho tớ chịu trách nhiệm."
Tại lúc Đồng Ấu Ninh rơi vào giai đoạn chuyển tiếp giữa mỗi đoạn tình cảm thì tốt nhất là có công tác quấn thân, nếu không Lục Tĩnh Sanh hầu như biến thành đồ chơi của nàng, mặc dù không có nguy hiểm thất thân, nhưng bồi nàng cùng ăn cùng uống cùng ngủ bị sờ bị ôm bị hôn là không trốn khỏi.
Công tác điện ảnh của Đồng Ấu Ninh năm nay xem như toàn bộ đã hoàn thành, diễn viên chính bốn bộ phim cách xa nhau có cả để sang kỳ nghỉ hè năm sau chiếu phim. Aileen không nhìn nổi nàng rảnh rỗi, cho nàng ký trương đĩa nhạc, do một nhà chế tác âm nhạc trứ danh trực thuộc Hoàn Cầu điện ảnh chế tạo. Đồng Ấu Ninh quấn Lục Tĩnh Sanh qua hai ngày liền khai công, Lục Tĩnh Sanh cuối cùng là đưa tiễn được vị phật sống này đi.
Nhanh chóng qua tới cuối năm, lễ trao giải thưởng Kim Đồng liền muốn bắt đầu.
[Hành hỏa] được đề cử nhiều hạng mục giải thưởng lớn, tổ kịch tổ chức cả đội ngũ đi tham gia lễ trao giải. Lục Tĩnh Sanh lôi kéo Diệp Hiểu Quân trang điểm thật tốt, nhìn Diệp Hiểu Quân xinh đẹp động lòng người cũng vì chính mình đặt mua lễ phục tham gia lễ trao giải.
Ngày diễn ra lễ trao giải, Diệp Hiểu Quân có chút khẩn trương, Lục Tĩnh Sanh biết rõ nàng là lần đầu tiên tham gia một buổi trao giải, trấn an nàng: "Không có việc gì, chị cứ theo cùng đạo diễn Ngô bước trên thảm, ký tên, xoay người chống hông mỉm cười, để cho phóng viên chụp tấm hình rồi bước đi. Có ai hỏi chị về vấn đề điện ảnh chị cứ việc trả lời, nếu hỏi tới sinh hoạt cá nhân thì chị ghi nhớ là truyền thông nhà nào, quay về tôi sẽ đến phóng hỏa."
Tuy rằng miệng nói nhẹ nhõm, Diệp Hiểu Quân cảm thấy lần thứ nhất được đề cử, nào có dễ dàng đoạt giải như vậy? Trong số những người nhận được giải thưởng Kim Đồng hạng mục biên kịch xuất sắc nhất trẻ tuổi nhất đều là bốn mươi có hơn, mà lại không một nữ biên kịch nào. Lục Tĩnh Sanh nói đừng quá để trong lòng, coi như đến góp vui một chút, nhưng tận sâu trong lòng nàng vẫn còn sót lại một chút hy vọng —— có lẽ dựa vào danh tiếng quán quân phòng bán vé có thể tạo ra kỳ tích.
Minh tinh và đạo diễn thủy chung là tiêu điểm người xem, bước trên thảm đỏ, sau lưng Diệp Hiểu Quân, Trịnh Kiêu đi tới, dáng người cao lớn vì nàng ngăn cản màn ảnh.
"Hiểu Quân, đừng nhanh bước vào trong như thế, chúng ta cùng nhau chụp ảnh chung." Trịnh Kiêu hết lần này tới lần khác nhiệt tình như không có não, đem nàng kéo qua, quay người lại hướng về ống kính máy ảnh truyền thông, rặc rặc một loạt tiếng, đem vẻ mặt Diệp Hiểu Quân kinh ngạc cùng Trịnh Kiêu mắt hí phóng điện tiến vào trong cùng một khung hình.
Hôm sau tin tức phát ra "Trịnh Kiêu không sợ chuyện xấu điên cuồng ôm nữ đồng chí biên kịch" tin tức này khiến cho Lục Tĩnh Sanh xé mất hai cân báo chí, chuyện này cũng là nói sau đi.
Kim Đồng giải thưởng được xưng là giải thưởng điện ảnh uy tín và phổ biến nhất trong nước, dùng tiêu chí nghiêm khắc xét duyệt cùng đội ngũ đánh giá chuyên nghiệp. Tất cả các giải thưởng trong khuôn khổ Kim Đồng chưa bao giờ có qua "Song hoàng trứng", chủ tịch giải thưởng Kim Đồng nói: "Chúng tôi sẽ không vì nịnh nọt ai, thu đầu tư của ai liền vì người đó nói tốt. Chúng tôi tổ chức giải thưởng Kim Đồng chỉ có một mục đích, bảo vệ điện ảnh tốt, tôn sùng tinh phẩm, trục xuất tác phẩm kém chất lượng."
Giải thưởng Kim Đồng từ trước đến nay không có ưu tiên điện ảnh nào có doanh thu phòng vé cao, lần này [Hành hỏa] được đề cử nhiều hạng mục vậy, nhưng người trong nghiệp giới suy đoán khả năng giành được cao nhất có lẽ là giải thưởng đạo diễn xuất sắc cùng quay phim xuất sắc nhất, những thứ khác coi như chỉ là đề cử cho có.
Năm nay là giải thưởng Kim Đồng tròn hai mươi lăm năm, khiến cho đặc biệt long trọng, khách quý bao gồm cả những lão nhân nổi danh trong và ngoài nước. Giải thưởng nam, nữ xuất sắc nhất đặt ở phần cuối, ngoài ra trừ đi người trong cuộc cùng công ty cơ bản không ai quan tâm giải thưởng biên kịch xuất sắc