Mấy vị cổ đông Mậu Tường đa phần đều là nam nhân quá bốn mươi tuổi, uống rượu nho còn chưa đủ nghiền, liền lên thêm mấy bình lớn rượu mạnh.
Lục Tĩnh Sanh mang theo tiểu Quý cùng người chế tác Bác Triển, nhìn rượu mạnh xếp thành một hàng thì có chút đau đầu...
Tuy rằng tửu lượng nàng không đến nỗi tệ, nhưng không biết có phải lớn tuổi hay không, xã giao nhiều hơn, bây giờ nhìn thấy rượu liền thấy buồn nôn, nghĩ tới say rượu răng cũng liền mềm. Hơn nữa cổ đông Mậu Tường nói, nếu như một chân bước vào ngành giải trí, phải tuân theo quy tắc ngành giải trí, tiềm quy tắc cũng phải tuân thủ.
Lục Tĩnh Sanh biết rõ trong thương trường nam nhân đều có cái cổ quái này, bàn hợp tác nếu như là nam, còn có thể thật dễ nói chuyện tốt tốt uống rượu. Nhưng một khi đổi thành nữ, không biết từ chỗ nào những thứ hèn mọn bỉ ổi thực chất bên trong nhao nhao lộ diện, mỗi câu nói đều có thể cấu thành quấy rối tình dục.
Lục Tĩnh Sanh trước kia cũng đã từng quật ngã mấy cái, đem mấy người cùng liều đến dạ dày chảy máu, nếu không phải Đồng Ấu Ninh ngăn cản, đoán chừng có vài gia tộc đã đoạn tử tuyệt tôn.
Hiện tại nàng cũng không còn là con nghé con thích chơi liều, chỉ cần có thể dựa theo kế hoạch của nàng tiến triển, những người hèn mọn bỉ ổi này cũng được, hạ lưu cũng thế, nàng đều có thể xem nhẹ.
"Các người như thế nào cũng không mang nữ diễn viên đến?" Cổ đông đối phương, một gã đầu trọc đặc biệt lớn tiếng vượt qua hỏi, "Uống rượu sao có thể không có nữ diễn viên?"
Người chế tác Bác Triển cười cười: "Bộ phận quản lý nghệ sĩ chỗ chúng ta vừa mới thành lập, chưa có ký được mấy diễn viên."
"Mất hứng a mất hứng." Nam nhân lùn khác vỗ bắp đùi, lắc đầu, tựa hồ muốn đem rượu cồn từ trong đầu vãi đi ra. Vị huynh đệ này vừa vào cửa nhã nhặn, vài chén rượu xuống liền lộ ra nguyên hình.
Lục Tĩnh Sanh thật sự không muốn cho nghệ sĩ nhà mình làm loại sự tình lăn tới trên giường, nghĩ như thế nào đều thấy ghê tởm.
Lục Tĩnh Sanh không nói lời nào, cũng không uống rượu, khóe miệng mang theo một vòng cười, càng nhìn càng lạnh. Người chế tác thấy lão bản không lên tiếng, trận này tử một khi lạnh xuống mà nói tất cả mọi người cũng đủ khó coi, tranh thủ thời gian nói tiếp: "Ây, làm sao sẽ để cho các vị mất hứng. Không phải quan tâm, việc này tôi giúp các ngài sắp xếp thỏa đáng."
Qua ba tuần rượu, nam nhân một phòng giúp nhau mà nhìn nhau, thông lên tâm tư. Người chế tác nhìn tình huống bữa tiệc nên rút lui khỏi quán rồi, nói với Lục Tĩnh Sanh: "Kế tiếp giao cho tôi là được, ngài một cô nương nên đi về trước đi."
Lục Tĩnh Sanh biết rõ bọn hắn muốn đi làm gì, người chế tác này bản thân có một công ty người mẫu, vẫn muốn treo đến dưới cờ Bác Triển. Người chế tác có từng đề cập với nàng, Lục Tĩnh Sanh có đi tới công ty hắn nhìn thoáng qua, làm được cũng tương đối lớn. Ở đấy người mẫu chính quy có, nữ dã bừa bãi bên ngoài cũng không ít.
Lục Tĩnh Sanh từ trước đến nay chán ghét nhìn tới vùng nước bẩn tầng dưới chót ngành giải trí, cùng người chế tác nói qua, công ty người mẫu của hắn có thể sát nhập tới, nhưng phải loại bỏ toàn bộ nữ dã bên ngoài. Người chế tác lúc ấy cười cười, không nói chuyện, việc này cũng liền không có nhắc lại.
Nghĩ đến đêm nay, những nữ dã bên ngoài mà hắn nuôi dưỡng xem như có thể phái tới phát huy công dụng.
Nhà xe Khách sạn tương đối chặt chội, lúc Lục Tĩnh Sanh đến đem xe dừng ở bãi đỗ xe tầng trệt.
Lúc nàng cùng tiểu Quý đi tới mưa to mưa như trút nước, đèn đường bị một màn mưa to này cắt qua lúc sáng lúc tối, trên mặt đường bốn phía trút nước, con đường phía trước có xe lái qua, oanh địa một tiếng bọt nước văng khắp nơi.
"Boss, Chị dừng ở đây đợi em một chút!" Tiểu Quý nhảy vào trong mưa nhanh chóng chui vào trong xe, đem xe lái đến khu đợi xe cửa khách sạn. Tiểu Quý nhấn cần gạt nước mưa mặt kính rất nhiệt tình, thấy rõ Lục Tĩnh Sanh không có nhìn về hướng nàng, trên mặt là nụ cười mê người, bước lên xe phía sau.
"Ôi chao!" Tiểu Quý kinh ngạc, vừa nhìn phía sau, nàng lên một chiếc Volkswagen Golf... xe của Diệp Hiểu Quân.
"Sao chị lại tới đây." Phiền muộn trên bàn tiệc vừa rồi quét tới Lục Tĩnh Sanh, lúc này nhìn thấy Diệp Hiểu Quân toàn bộ ngũ quan đều giãn ra.
"Tôi thấy trời mưa bỗng nhiên đổ lớn như vậy, nghĩ tới thăm em một chút." Diệp Hiểu Quân nói chuyện, Lục Tĩnh Sanh đã quấn lên cánh tay nàng.
"Kiếm cớ, khi đi trời cũng mưa thật to rồi". Lục Tĩnh Sanh quyết định nhất định phải chọc thủng mặt nạ dối trá của nàng, "Nghĩ tới tôi rồi đúng không."
Tay Diệp Hiểu Quân vịn trên vô lăng, quay nửa vòng tròn, hai mắt hướng trên đường nhìn thẳng phía trước chăm chú lái xe, không thấy Lục Tĩnh Sanh, nhưng khóe miệng vui vẻ lại nhanh hơn tràn tới.
"Như thế nào? là không muốn tôi ư." Thấy Diệp Hiểu Quân không có trả lời nàng, Lục Tĩnh Sanh thu tay im lặng ngồi thẳng trở về, "Ai nha nha, mới có bao lâu, Diệp mỗ người đã không có cảm giác mới mẻ. Bạn gái nhà mình ở bên ngoài vất vả cả đêm cũng kiếm không đến một câu nhung nhớ..."
Diệp Hiểu Quân: "Em tới đây."
"Được, đi đâu a."
Diệp Hiểu Quân đem xe ngừng qua một bên, Lục Tĩnh Sanh còn tưởng rằng nàng sẽ bị dỗ dành xuống xe, lại không nghĩ rằng Diệp Hiểu Quân hướng nàng bên này nghiêng qua, tại trên mặt nàng rơi xuống nụ hôn. Lục Tĩnh Sanh thừa cơ hôn môi nàng. Trong xe tối đen, có loại hormone đang lên men.
...
Lúc đôi môi tách ra, hơi thở cả hai còn có chút bất ổn. Nương theo động tác cúi xuống ánh mắt Diệp Hiểu Quân thấy được Lục Tĩnh Sanh từ đầu đến chân. Một chiếc xe đi ngang qua, đèn xe thoảng qua đi, động tình tràn ngập ánh mắt.
"Là nhớ em rồi." Nàng nói.
Tim Lục Tĩnh Sanh đột nhiên đập nhanh hơn.
Hạt mưa to, dày đặc rơi xuống cửa sổ thủy tinh, chỉ trong chốt lát tầm nhìn xa vài mét bên ngoài đều bị phong tỏa, nhưng trong không gian nho nhỏ này có hai người đang chăm chú hôn môi.
Lúc này cả thế giới không có quan hệ gì với ta.
Hai người về đến nhà đã quá mười hai giờ, sáng sớm mai Lục Tĩnh Sanh còn phải tham gia họp cổ đông.
Trên xe hai người dính lấy nhau dây dưa hồi lâu, một khắc này vừa bước vào nhà Lục Tĩnh Sanh liền tê liệt ngã xuống trên ghế sofa, tựa như chỉ còn một đám hồn phách mỏng manh lơ lửng trên đỉnh đầu.
"Em nghỉ ngơi một chút đi, tôi đi chuẩn bị. Ngâm chút nước nóng, nghỉ ngơi thật tốt." Diệp Hiểu Quân vừa nói một bên hướng phòng tắm đi.
Lục Tĩnh Sanh nói: "Chị nói xem chúng ta có nên dời tới căn nhà mới của tôi kia không? có muốn hay không dời tới phòng tân hôn nơi đó định cư? bồn tắm lớn là King size, hai chúng ta có thể cùng nhau tắm." Căn nhà mới này chính là biệt thự tư nhân năm trước nàng mua, nằm ở ngoại ô B thành, khu nhà cấp cao, ba tầng, mỗi tầng hơn 200 mét vuông, diện tích lớn, bể bơi, phòng tập thể thao, phòng luyện ca đầy đủ mọi thứ, sân thượng còn đang lắp đặt sân chơi mini.
Cái kia để ở quả thực là rộng rãi, nhưng Diệp Hiểu Quân đi qua một lần về sau cảm thấy cũng thật sự quá lớn, đi cái phòng vệ sinh mà phải bôn ba một đoạn đường, hơn nữa cũng chỉ hai người bọn họ. Thời điểm bằng hữu đến còn khá tốt, náo nhiệt, mọi người rời đi rồi, đi chỗ nào cũng đều cảm thấy giống như hiện trường phát hiện án.
Diệp Hiểu Quân đem ý nghĩ của nàng nói rõ, còn rất có điểm mấu chốt: "Nhà mới của em thật sự quá xa, cũng phải sáu chục cây có hơn. Bình thường tụ họp gì qua chỗ đó ở vài ngày còn có thể, thực chuyển đến ở, mỗi ngày tới công ty đều phải mất hai giờ đồng hồ cất bước, đụng tới sự tình nào tựa như hôm nay tinh lực cũng đều hao tổn trên đường."
Lục Tĩnh Sanh suy nghĩ bằng không thì đem nhà nhỏ này sửa chữa một chút. Trước kia là nàng ở một mình, ngẫu nhiên cha mẹ có đến, nhưng cơ bản cũng qua một đêm, trợ lý đến thì ngủ phòng khách, thật không có hơi thở sinh hoạt hai người.
"Em muốn thiết kế lại thành kiểu nào?" Nếu như chủ nhân căn phòng đã đưa ra ý nghĩ này, Diệp Hiểu Quân cảm thấy chuyện này cô có thể vì nàng làm.
Cô dời qua đến ở cũng có đoạn thời gian, giao tiền thuê nhà cũng quá khách khí, bình thường mua ít đồ ai thuận tiện thì trả tiền, ai cũng không có so đo cái gì, nhưng trong nội tâm Diệp Hiểu Quân luôn có điểm không nỡ.
Nếu như Lục Tĩnh Sanh đã muốn tân trang, phí tổn tân trang để cô chi đi, coi như là làm cho nội tâm chính mình đạt được cân bằng.
"Chưa nghĩ ra, đau đầu..." Lục Tĩnh Sanh vuốt vuốt huyệt thái dương, "Không muốn uống rượu nhưng vẫn phải uống một ít, đám người Mậu Tường kia đều là từ tiệc tiệc rượu qua, thật không dễ đối phó như vậy."
Để bồn tắm lớn đầy nước qua bên, Diệp Hiểu Quân ngồi vào trên ghế sofa, đem đầu Lục Tĩnh Sanh đặt tới trên đùi, giúp nàng mát xa: "Loại sự tình này cần em tự mình đi sao?"
"Nếu như là quan hệ hợp tác bình thường tôi mới chẳng muốn đi, nhưng bây giờ