Hình ảnh này quá chói mắt, Giang Gia Niên cầm lòng không đậu mà nheo mắt lại, đem đôi tay giấu ra sau lưng, ở chỗ bọn họ không nhìn thấy chậm rãi nắm chặt thành quyền.
"Có ý gì?" Cô hỏi trắng ra, ngược lại làm Lâm Hàn Dữ bắt đầu mơ hồ không rõ.
"Thật ra cũng không có gì." Anh ta tái nhợt mặt mà cười cười, có chút khẩn trương cúi đầu, kể cả Hứa Hoan Nhan liên tục dùng ánh mắt thúc giục nhưng thật lâu sau anh ta cũng không nói câu nào.
"Anh sớm hay muộn cũng phải nói cho cô ấy." Hứa Hoan Nhan bất mãn nói, "Kéo dài đối với mọi người đều không tốt, chậm trễ người khác cũng chậm trễ chúng ta, anh không phải là người như vậy, em tin anh biết nên làm như thế nào."
Rốt cuộc muốn nói cho cô cái gì?
Giang Gia Niên đứng ở cạnh cửa nhìn hai người dựa sát vào nhau bỗng nhiên cảm thấy chính mình đứng chỗ này thật là dư thừa.
Lâm Hàn Dữ chậm rãi ngẩng đầu, dưới thế công hạ của ngôn ngữ cùng ánh mắt của Hứa Hoan Nhan, nhìn chằm chằm Giang Gia Niên hồi lâu, vẫn mở miệng nói: "Gia Niên, hạng mục hợp tác với hãng bay An Bình trên tay Hoan Nhan kế tiếp em sẽ phụ trách."
Giang Gia Niên sửng sốt, trước đó trải chăn lâu như vậy thật ra cũng chỉ là chuyện này sao?
Cô nói thẳng: "Em làm cũng có thể nhưng đây là hạng mục Hứa phó tổng kéo về, đối phương cũng là công ty hàng không số một số hai trong nước, em lo nếu em tiếp nhận Hứa phó tổng sẽ cảm thấy em đoạt công lao của cô ấy."
Đây là Hứa Hoan Nhan chính mình nói qua, Giang Gia Niên tuy rằng không thích cô ta nhưng sẽ không đê tiện đến mức chiếm công lao của người khác cho riêng mình, cô nói việc này thản nhiên hơn nữa không thẹn với tâm, nhưng người ghen ghét với cô cũng sẽ không cảm thấy cô tốt như vậy.
"Giang tổng có thể yên tâm mà đi làm, tôi sẽ không cho là như vậy..." Hứa Hoan Nhan cười một chút mới tiếp tục nói, "Lần này tôi đã thương lượng với Hàn Dữ mới ra quyết ddingj này, kế tiếp hạng mục này tiền thưởng cũng đều cho cô, tôi không cần." Cô ta đổi từ ôm cánh tay Lâm Hàn Dữu thành kéo tay, lúm đồng tiền như hoa nói, "Bởi vì tôi sắp kết hôn với Hàn Dữ, chúng tôi muốn đi Prague chụp ảnh cưới, sau này tôi còn bận chuẩn bị hôn lễ, thật sự không có thời gian làm việc."
Kết hôn.
Chụp ảnh cưới.
Chuẩn bị hôn lễ.
Không có thời gian làm việc.
Mười lăm từ, đây là Giang Gia Niên bắt được trọng điểm từ lời nói của Hứa Hoan Nhan.
Cô miễn cưỡng cười cười, cảm giác chân có chút đứng không vững, không thể chống đỡ thân thể mình cho nên dựa lên cửa phía sau.
Mũi rất nhanh cảm thấy chua xót, hốc mắt cũng có chút nóng lên, cô ngẩng đầu nhìn nhìn trần nhà, qua một lúc lâu mới cúi đầu, giả vờ mạnh mẽ như không có việc gì: "...Phải không? Bất ngờ như vậy, trước đó cũng không có chút dấu hiệu nào, cũng không nghe nói, không nghe nói hai người ở bên nhau."
Cô có chút lắp bắp, đây là chuyện chưa từng có, Lâm Hàn Dữ nhìn cô nhấp nhấp môi, vốn muốn nói gì đó lại bị Hứa Hoan Nhan đoạt trước.
"Tình yêu văn phòng khó tránh khỏi sẽ làm nhân viên phân tâm đi bát quái, không chuyên tâm làm việc, cho nên cũng không cần nói ra." Cô ta như là người thẳng thắn đứng ở chỗ cao, khẽ nâng cằm tự tin lại khoe mẽ nói, "Chỉ là lần này vất vả cho Giang tổng rồi, khoảng thời gian tới chúng tôi đều không ở công ty,