Bắc Kinh là một thành phố phồn hoa náo nhiệt, Giang Gia Niên đến nơi vừa đúng lúc là giờ cao điểm, trên đường gần như tất cả mọi người đều đeo khẩu trang, tới đi vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ có thể dùng tay che miệng mũi, bước xuống xe, nhanh chân chạy vào cao ốc.
Hội nghị chính thức bắt đầu lúc 10 giờ rưỡi, cô xuống máy bay lúc 9 giờ rưỡi, từ sân bay đến cao ốc hết gần một giờ, lúc này còn kém mười phút mới đến thời điểm hội nghị bắt đầu, còn may không đến trễ, bằng không, cô là người đại diện đi mở họp, khó tránh khỏi sẽ làm người ta cảm thấy người của Duyệt Đồ không tuân thủ thời gian, tố chất không cao.
Kéo theo rương hành lý bước nhanh đến toa lét ở cùng tầng phòng họp, cô đổi trang phục, lau khô mắt kính, đi ra ngoài trang điểm lại. Giang Gia Niên nhìn gương làm ra mấy cái biểu tình, xác định hình tượng của mình không tồi xong mới rời khỏi buồng vệ sinh.
Khi cô lấy trạng thái không chê vào đâu được bước vào phòng họp, mọi người cũng đã đến đông đủ, cô hướng về phía mọi người bày ra một nụ cười thân thiện, ngồi vào bên cạnh ghế chủ vị, mở văn kiện trên mặt bàn ra cười nói: "Hội nghị có thể bắt đầu rồi, xin lỗi để các vị phải đợi lâu."
"Xin chào." Những người khác cười nói hàn huyên cùng cô, rất nhanh hội nghị đã đi vào chủ đề chính.
Thời gian hội nghị lần này dài hơn mọi lần bởi vì có giai đoạn thảo luận, cho nên đến đầu buổi chiều mới coi như kết thúc.
Từ phòng họp đi ra, cô nói lời từ biệt với những người khác, cự tuyệt lời mời ăn cơm cùng nhau của bọn họ, kéo hành lý rời khỏi cao ốc.
Tài xế xe chuyên dùng đã đang đợi cô, chuyến bay trở về của cô lúc 3h chiều, cũng không biết có kịp thời gian hay không, nếu thật sự không kịp thì tùy tiện mua vé máy bay gần nhất về Giang Thành cũng được.
Tính toán xong, Giang Gia Niên cũng không suy nghĩ nữa, lên xe liền bắt đầu ngủ bù, gần đây cô luôn mất ngủ, rạng sáng hai ba giờ mới ngủ là chuyện hàng ngày, ban ngày khi rảnh rỗi có cảm giác vô cùng khó chịu, không thể không lợi dụng mọi cơ hội để nghỉ ngơi.
Vô cùng may mắn chính là lúc cô tới sân bay, máy bay còn chưa cất cánh, nhưng càng bất hạnh hơn là phi cơ sẽ không bay nữa.
Chuyến bay bị hủy bỏ.
Nhìn hai chữ "hủy bỏ" đỏ đến chói mắt trên màn hình lớn, Giang Gia Niên không nhịn được oán giận trong lòng một câu đối với Bắc Kinh, bởi vì đuổi kịp chuyến bay, một đường đều vội vàng, cô vô cùng mệt mỏi, tới nơi mới biết chuyến bay bị hủy bỏ, cô phẫn hận không thôi, cũng mặc kệ hình tượng, dứt khoát ngồi xuống mặt trên rương hành lý.
Lấy di động ra, một thân trang phục công sở hình tượng ngự tỷ cứ như vậy mà khóa ngồi trên rương hành lý bắt đầu gọi điện thoại, tầm mắt của cô rũ xuống, cũng không chú ý tới đằng trước có người đang tới gần, sau khi điện thoại kết nối, bên kia là thanh âm phụ nữ không mấy thân thiện.
"Giang tổng,cô gọi điện thoại cho tôi thật là khó có được, có gì phân phó sao?" Người phụ nữ mang theo ngữ khí ngoài ý muốn cùng ai thán.
Giang Gia Niên mặt không đổi sắc nói: "Chuyến bay trở về bị hủy bỏ, tôi đã hỏi qua, hôm nay tất cả chuyến bay về Giang Thành đều bị hủy bỏ, tôi đã đổi vé máy bay nhưng có thể không về kịp hội nghị hạng mục hợp tác với hãng bay An Bình vào ngày mai, đến lúc đó cô dùng di động phát sóng trực tiếp cho tôi, chờ tôi trở về sẽ vạch ra kế hoạch hợp tác chi tiết."
Người phụ nữ đầu bên kia tạm dừng một chút mới lãnh đạm nói: "Cái hạng