Dưới lầu.
Tin tức chủ tịch cùng Hứa phó tổng giải trừ hôn ước lan truyền nhanh chóng, trên đường Giang Gia Niên trở về văn phòng nhận được vô số ánh mắt xem xét của các nhân viên.
Ở bộ môn của cô cũng đang bàn luận chuyện này vô cùng sôi nổi, lúc cô đẩy cửa đi vào, mọi người đang tụ tập một chỗ khe khẽ nói nhỏ, chờ cô đi vào, vô số ánh mắt tập trung vào sau đó lập tức tản đi.
Giang Gia Niên đứng tại chỗ, đảo mắt qua một đám nhân viên đã trở về vị trí làm việc, mỗi người đều thật cẩn thận mà nhìn màn hình máy tính, còn không ngừng gõ bàn phím, giống như là thật sự bận rộn vậy, phảng phất như vừa rồi đám người tụ lại một chỗ bát quái không phải bọn họ vậy.
Chậm rãi thu hồi tầm mắt, Giang Gia Niên vẻ mặt lạnh nhạt mà đi đến cửa văn phòng, cầm chìa khóa mở cửa, đi vào, khi đóng cửa lại, lại nhìn thoáng qua mọi người, bọn họ đều im như ve sầu mùa đông, bị dọa đến không dám hô hấp, thấy bọn họ sợ hãi như thế, Giang Gia Niên mới đóng cửa lại phanh một tiếng, ngăn cách chính mình cùng những người khác.
Cánh cửa vừa đóng, mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, có hai người ngồi gần nhau thấp giọng khe khẽ nói: "Cô ta hình như cũng không quá cao hứng, Lâm Đổng cùng Hứa phó tổng tách ra, cô ta chẳng lẽ không nên mừng thầm sao? Chắc chắn cô ta đang cố gắng khắc chế, sợ chúng ta nhìn ra."
Một người khác hạ giọng nói: "Tôi cũng nghĩ thế, cô không nhớ lần trước Lâm Đổng ngồi ở văn phòng cô ta một lúc lâu sao, cũng không biết rốt cuộc cô ta có mị lực gì, cư nhiên có thể làm Lâm Đổng cùng Hứa phó tổng tách ra."
Có người khác chen vào nói: "Thôi đi, tôi không tin Lâm Đổng vì cô ta mới chia tay với Hứa phó tổng, Hứa phó tổng xinh đẹp như vây, tính tình lại tốt, có khi là bọn họ cãi nhau, Hứa phó tổng giận dỗi nên Lâm Đổng mới đùa giỡn với cô ấy đi?"
Người nói chuyện lúc đầu liếc trắng mắt đối phương một cái nói: "Cô nghĩ sao vậy, còn đùa giỡn, toàn bộ công ty đều được thông báo rồi, kể cả không phải bởi vì cô ta, hai người bọn họ cũng không có khả năng lại ở bên nhau!"
Cách nói này thật sự rất đúng, Hứa Hoan Nhan giờ phút này cũng nghĩ như thế.
Ngồi ở trong văn phòng, cô ta nhìn chằm chằm nhẫn trên tay, đây là cô cầu Lâm Hàn Dữ mua cho, người ta vô cùng không muốn, bị cô ta kéo mới đi mua cho cô ta.
Hiện tại xem ra thứ này cũng không lần lưu lại nữa.
Cưỡng cầu tới, quả nhiên không phải của mình, chẳng sợ đã từng có được, cũng chẳng qua là lướt qua giây lát mà thôi.
Sống đến lớn như vây, cô ta còn chưa từng mất mặt như ngày hôm nay, mà đầu sỏ gây tội trong đó, người ngoài có lẽ không tin, nhưng cô ta rõ nhất là ai.
Nếu không có cách nào lưu lại được, vậy dứt khoát liền cùng nhau hủy diệt cũng tốt, dù sao chung quy cũng không thuộc về cô ta, vậy cũng không thể thuộc về người khác, ai cũng không được.
Hít sâu một hơi, Hứa Hoan Nhan cầm lấy di động, ấn một dãy số, điện thoại chuyển được, cô ta liền thay đổi ngữ khí không chê vào đâu được.
"Báo Từ Nhiên bộ phận kỹ thuật tới văn phòng tôi một chút."
***
Gió êm sóng lặng qua mấy ngày, giống như sau ngày cuộc họp đó kết thúc, tất cả đều tiến vào thời kỳ ổn định.
So với Lâm Hàn Dữ từng bước ép sát, Hạ Kinh Chước sau khi bộc lộ một chút ý tưởng liền không liên lạc với Giang Gia Niên nữa, nói thật lòng, cô có chút ngoài ý muốn, cũng có chút mất mát, cũng không biết chính mình chờ mong cái gì.
Công việc vẫn phải làm, so với mọi ngày cũng không khác nhau nhiều lắm, mỗi ngày sáng chín chiều năm cũng không có nhiều khả năng, gần đây công ty nhiều việc, cô luôn tăng ca đến 8- 9 giờ mới có thể trở về, thời gian ăn cơm cũng không ổn định.
Hôm nay thật vất vả mới có thể tan tầm đúng giờ, nhưng cô còn chưa kịp rời đi, nữ trợ lý liền vội vã chạy tới.
"Giang tổng, không tốt rồi, xảy ra chuyện rồi!"
Giang Gia Niên nhăn mi lại, tùy tay xách ba lô lên nhàn nhạt nói: "Bình tĩnh đi, có chuyện gì mà cô rối lên vậy?"
Nữ trợ lý biết chính mình phản ứng thái quá nhưng cô ấy vẫn vô cùng khẩn trương nói: "Giang tổng, lần này thật sự xảy ra chuyện, bộ phận xã giao bên kia gọi điện thoại mời cô tới."
"Bộ phận xã giao?"
"Đúng vậy, rất nhiều người dùng trên mạng nói sử dụng vé của chúng ta trên trang web không được xử lý đăng ký,