Có Dải Ngân Hà Trong Mắt Anh

Chương 6


trước sau

Edit: Mộc Tử Đằng

Sau sự kiện nụ hôn nóng bỏng, các nhà truyền thông lớn hoàn toàn bùng nổ, có người đem video tại hiện trường đăng lên mạng.

Có một cư dân mạng bình luận thế này: “Tôi nhìn sau nhìn trước hơn mười lần, cuối cùng đưa ra được một kết luận thế này: Nụ hôn của Mạc Tinh Hà mỗi giây đều vô cùng tự nhiên.”

Dư luận cũng hoàn toàn xoay chuyển, hầu như tất cả mọi người đều khen ngợi tình yêu lãng mạn của họ. Những người trước kia mắng chửi trên Weibo của Lục Thất Thất đã chuyển sang khen ngợi cô, nhờ vả cô chăm sóc tốt cho anh.

Lục Thất Thất chưa kịp nhìn hết đã bị Mạc Tinh Hà dẫn vào phòng ngủ. Hôm nay chính là ngày sinh nhật 20 tuổi của anh.

Lục Thất Thất có chút khẩn trương nói: “Em vẫn cảm thấy không đúng lắm.”

Mạc Tinh Hà phản ứng rất nhanh, lập tức nói: “Vậy để anh gọi điện thoại cho mẹ.”

Lại nhắc đến chuyện này, Lục Thất Thất giận dỗi nhéo nhéo gò má anh, sau đó đưa tay vòng lên cổ anh, đem khuôn mặt đỏ ửng chôn trước ngực anh, nhỏ giọng mắng một câu khốn kiếp.

Lần đầu tiên tóm lại là có chút hời hợt, nhưng Mạc Tinh Hà vố dĩ là thiên phú hơn người, bắt đầu từ lần thứ hai,thứ ba đều phát huy vượt xa bình thường.

Một đêm mất khống chế để lại hậu quả chính là buổi sáng ngày hôm sau Mạc Tinh Hà phát sốt.

Lúc trời gần sáng Lục Thất Thất bị nóng làm cho tỉnh, cảm giác như bản thân đang nằm trong một cái lò lửa. Vừa mở mắt cô liền nhìn thấy gò má đỏ ửng bất thường của Mạc Tinh Hà, đưa tay sờ lên trán anh thì nóng vô cùng.

Lục Thất Thất lấy thuốc cho anh uống sau đó chườm nước đá, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Trong lúc nhất thời cô không biết nói gì. Tại sao trong tiểu thuyết người ta đều viết nữ chính mệt mỏi không rời giường được, nhưng thực tế thì người đang không rời giường được lại là nam chính.

Suy nghĩ trong đầu xem khi tỉnh lại anh có thể ăn cái gì, sau đó Lục Thất Thất đi xuống lầu nấu một nồi cháo yến mạch tốt cho dạ dày. Hôm nay vừa vặn rảnh rỗi, tâm tình lại không tệ nên cô nghĩ không bằng mở phát sóng trực tiếp đi.

Cô dùng giá để cố định điện thoại sau đó hướng về phía ống kính hướng dẫn tận tình từng bước nấu cháo. Bởi vì có quan hệ với Mạc Tinh Hà nên số người xem tăng rất nhiều. Hôm nay cũng không ngoại lệ gì.

Lục Thất Thất vừa làm cháo vừa nhìn vào màn hình, chợt bên ngoài phòng bếp phát ra tiếng động rất nhỏ, một lát sau âm thanh của Mạc Tinh Hà xuất hiện bên tai.

“Thất Thất ôm một cái.”

Âm thanh nhỏ nhẹ như vậy nhất thời làm say lòng những người hâm mộ, tất cả mọi người đều kinh ngạc và tò mò, Mạc Tinh Hà lúc này đã từ từ đi đến trước ống kính, dáng vẻ vẫn còn chưa tỉnh ngủ hẳn, đem đầu làm ổ bên cổ Lục Thất Thất, từ phía sau ôm lấy cô, giọng khàn khàn nói: “Mở mắt ra không thấy em, có chút không vui.”

Hừ! Bà đây sáng sớm eo mỏi lưng đau còn phải chăm sóc người bệnh, kết quả là người ta nói không vui! Lục Thất Thất trả thù nhéo mũi anh một cái, cười nói: “Không cho phép làm nũng, ngoan ngoãn ngồi yên đi, cháo lập tức có thể ăn liền rồi.”

“Không muốn, anh chỉ muốn ôm em thôi.” Mạc Tinh Hà như chú chó nhỏ dụi dụi đầu, Lục Thất Thất thấy nhột, chịu không nổi phải thả tay ra.

Hình ảnh hai người ân ái đều được ống kính ghi lại không bỏ sót cái gì cả, khu bình luận bắt đầu bùng nổ,
rối rít cảm khái giọng nói của Tinh Hà đại thần vô cùng mềm mại nha.

Lục Thất Thất thấy có người khen bộ đồ ngủ của Mạc Tinh Hà rất đẹp mắt, nhất thời vô cùng vui vẻ, đắc ý nói: “Bộ quần áo này là tôi mua đó, có mắt nhìn rất tốt phải không? Tinh Hà cao lãnh có khuôn mặt tê liệt qua bàn tay của tôi đã trở thành một thiếu niên môi đỏ răng trắng đích thật rồi! Haha!”

Cũng có người tinh mắt quan sát, hỏi: ” Theo suy đoán của tôi thì hai người tối hôm qua ngủ chung à?”

Lục Thất Thất lúng túng, nụ cười trên mặt cứng đờ vội vàng để lại một câu “Trẻ con không cần để ý quá nhiều” rồi nhanh chóng tắt truyền hình trực tiếp.

“Đều tại anh, hại em lại phải mất mặt nữa rồi!” Lục Thất Thất tức giận trừng mắt nhìn Mạc Tinh Hà một cái.

Mạc Tinh Hà đâu dám nói là mình cố tình ân ái trước ống kính, nhỏ giọng nói: “Vậy cũng tốt, sau này sẽ không còn ai có chủ ý với em nữa.”

Lục Thất Thất nhìn thấy dáng vẻ không được tự nhiên đó của anh, không khỏi cười lên, nói: “Bình giấm nhỏ, còn tức giận à? Không cần để ý đến mấy người nhàm chán kia, em chỉ thích mỗi anh thôi.”

Đôi mắt Mạc Tinh Hà cong lên vô cùng đẹp, thở một hơi xem như đã hài lòng.

Lục Thất Thất nhìn bàn tay đang ôm eo mình, thon dài có lực, ngày hôm qua trên sân thi đấu anh đã dùng đôi tay này để đại sát tứ phương, trong lòng Lục Thất Thất động một cái, nắm lấy tay anh cười nói: “Ngón tay anh vô cùng quý báu, sau này có gặp lại tên Đường tổng cặn bã kia anh ngàn lần không nên động thủ, hãy để cho em, em bảo đảm đánh đến nỗi anh ta phải quỳ xuống xin tha thứ, haha”

Lòng Mạc Tinh Hà như có một dòng nước ấm chảy qua, anh bỗng nhiên nghĩ đến hôm đó, đối mặt với sự miệt thị của Đường Duệ Phong, Lục Thất Thất tuy nhỏ bé, mềm yếu nhưng vẫn kiên định đứng trước mặt anh ta, ngẩng cao đầu giống như một dũng sĩ che chở cho anh.

Nghĩ tới đây, anh ôm Lục Thất Thất vào lòng, nghiêm túc nói: “Thất Thất, em cảm thấy anh nhỏ tuổi hơn nên luôn chắn trước mặt bảo vệ anh nhưng anh là bạn trai của em, có đầy đủ sức mạnh để bảo vệ em. Cho nên sau này dù có xảy ra chuyện gì hãy để anh đứng trước mặt che mưa chắn gió cho em được không?”

Lục Thất Thất ngẩng đầu nhìn đôi con ngươi đen trong suốt của anh, chứa đựng trong đó là tình yêu nồng nàn cùng với sự quyết tâm, cô dùng sức gật đầu một cái, ôm chặt lấy anh.

Cô yêu chàng trai này, chàng trai đang vượt mọi khó khăn theo đuổi ước mơ, dùng sức mình mang thể thao điện tử Trung Quốc lên tầm quốc tế, anh làm vô số người tự hào, là anh hùng giỏi nhất trong lòng cô. Cô nguyện ý sóng vai bên cạnh anh, anh hùng của cô, để anh tiếp tục thực hiện mơ ước này.

HẾT

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện