Mộc có vài lưu ý nhỏ liên quan đến nội dung truyện:
Các bạn nếu đã theo dõi hay đọc những tác phẩm trước của Mộc, thì chắc cũng nhận ra một điều truyện của Mộc làm thật sự rối rắm.
Nó hơi nhiều tình tiết và đôi lúc làm khó các độc giả.
Nên Mộc chỉ muốn nhắc nhẹ là hãy đội nón thật kỹ, Mộc lỡ bóc đầu cua xe đồ đó thì hỏng biết đâu à nha.
! ! ! ! ! ! !
" phụ thân cùng mẫu thân đừng ngăn con, hãy để nhi tử nói hết lời " Dương Khanh hôm nay nhất quyết phải đòi công bằng cho ca ca mình.
" ai mà mới thành hôn chưa đầy một tháng liền đã bỏ phu lang mình đi "
" coi như ta có thể hiểu cho ngươi chuyện này, nhà ta nhị huynh cũng đã tòng quân rồi mất, ta lúc này còn nhỏ đại huynh vừa phải lo cho gia đình chồng còn phải chăm sóc bọn ta " Dương Khanh nắm chặt tay nói, chỉ hận bản thân lúc đó sao quá nhỏ không thể giúp gì cho y.
" một cái song nhi, lại trở thành trụ cột gia đình, ngươi có nghĩ đến huynh ấy đã phải cực khổ thế nào không hả?"
" nhất là ca nhi không có phu quân bên cạnh.
Ngươi làm sao mà hiểu được, hai năm trước huynh ấy còn bị người ta khinh bạc, nếu lúc đó ta không đi cùng huynh ấy thì ngươi có biết hậu quả là gì không hả?" Càng nói Dương Khanh càng tức giận.
Với tính cách của y thì nếu bị khinh bạc nhất định sẽ tự sát.
Mặc dù Dương Khanh biết nói ra lời này, sẽ gây nên hiểu lầm cho ca của mình.
Nhưng hắn muốn biết nam nhân này có để ý hay không? nếu chỉ vì lời nói này mà không tin tưởng y thì xem ra, Dương Tiểu Nguyên đã nhìn lầm người rồi.
Đương nhiên không để cho Tư Duệ Kỳ Vũ thời gian phản ứng, hắn còn chưa trả lời thì đã có người lên tiếng thay thế hắn.
" bốp" tiếng vang giòn tan kêu lên nghe rõ lớn, bỗng chốc không gian liền rơi vào im lặng.
Dương Khanh ôm đầu mà nhìn đại ca của mình, vẻ mặt oan ức nói lên thay chủ nhân của nó, biểu thị đang không hiểu vì sao mình lại bị đánh.
" sao không nói kết quả của tên kia như thế nào?" Y nhướng mày nói, dáng vẻ săn tay áo chuẩn bị một trận bạo hành em trai mình.
" ngươi giả bộ hỏi ta xem tên kia ra sao rồi" Y nhìn qua Mã Hồng Tuấn nói.
" tên kia như thế nào rồi?" Hắn cũng rất phối hợp cùng y.
" bị ta đánh mới ngáp ngáp thôi, chưa chết được đâu" y phẩy phẩy tay, còn xì một cái coi thường nữa.
" cái gì là bị đánh ngáp ngáp chứ?" Doanh Xuyên nghiên đầu khó hiểu.
" bị ta đánh đấy, cũng may hắn chưa chết được " Y vẻ mặt như hồi tưởng nói.
"!.
" Tư Duệ Kỳ Vũ nhìn y cũng không biết diễn tả tâm trạng mình như thế nào.
"!.
" hai nhà Dương gia cùng Tư Duệ gia đã quá quen thuộc với tính cách hồ báo này của y, cũng không có lời gì để bình phẩm.
Chỉ là trái với vẻ mặt bình tĩnh của hai nhà này, thì những người khác rất kinh ngạc nha.
Mã Hồng Tuấn không tránh khỏi tò mò, hắn nhìn y so cầm hỏi.
" tẩu không sợ hị bỏ