Một năm sau ở ngoại thành Kinh Đô.
Bên ngoài bức tường đang xây dựng gì đó và còn đóng doanh trại bên ngoài.
Một chiếc xe ngựa kêu lộc cộc đang chạy từ bên trong ra, xe dừng lại cách không xa bức tường ngay chỗ đang đóng doanh.
" là phó tướng phu nhân " Đại Hùng một trong những người có năng lực và trung thành dưới trướng của Tư Duệ Kỳ Vũ.
" ừm " y mỉm cười rồi gật đầu một cái, bản thân quen thuộc mà tiến vào doanh trại của Mã Hồng Tuấn, y đặt hộp đồ ăn xuống chắc bây giờ chàng ấy đang bận họp rồi.
Sau khi Doanh Tiểu Xuyên rời đi, Đại Hùng tấm tắc nói " ta thấy nhà đại tướng và phó tướng quân thật có phúc đâu, ai như mình ế đến từng này tuổi rồi a "
Gã giả bộ lau nước mắt, lại bị đại hán bên cạnh đánh vào cánh tay nói " xong rồi còn không quay lại họp.
Muốn bị mắng cả lũ à tên này!"
" người từ từ đã, Đại Hắc" Đại Hung bị nam nhân có tên là Đại Hắc nắm cổ áo lôi đi, tên cũng như người nước da một màu đen bóng, đó cũng là một trong số người nằm dưới trướng của Tư Duệ Kỳ Vũ.
Không lâu sau cuộc họp cũng kết thúc, quả nhiên như bản thân đoán, vừa mở cửa liều ra thì bên trong tiểu phu lang đã chờ hắn sẵn.
Mã Hồng Tuấn cười một cái đi vào ôm lấy eo của Doanh Tiểu Xuyên nói" vất vả cho đệ rồi, đi đường xá xa xôi như vậy đến đây đưa cơm cho ta"
Y bị đấm vào ngực hắn giận dỗi nói " nào có xa xôi gì đâu.
Hay là huynh không muốn ăn cùng ta?"
Mã Hồng Tuấn nghe y nói vậy liền cho rằng đã chọc giận phu lang nhà mình, hắn ta luống cuống hết cả tay chân mà giải thích.
Dương Tiểu Xuyên thấy phu quân mình như vậy liền không nhịn được phát ra tiếng, lúc này Mã Hồng Tuấn mới biết là bản thân bị y lười.
" em lại lừa ta nữa rồi " Hắn cúi sát người xuống, hôn nhẹ lên môi y, còn xấu xa mà cắn lên một cái.
Quả nhiên da mặt của y mỏng, phút chốc liền đỏ lên như máu, lắp bắp mà nói" ăn …ăn cơm thôi" tay lại lấy thức ăn trong hộp ra, đều là do y làm toàn là những món là Mã Hồng Tuấn thích.
" có cá chua ngọt này " Hắn mỉm cười mà gấp lên ăn, vẫn là đồ ăn của phu lang làm hắn cảm thấy ăn ngon nhất.
Đang lúc ăn, Doanh Tiểu Xuyên gấp một miếng cá lên chưa kịp đưa vào miệng thì y đã cảm thấy một mùi tanh xộc đến tận mũi, lên tới cả não nhịn không nổi y liền ôm miệng chạy ra liều mà nôn khan.
Mã Hồng Tuấn bị y làm cho hoảng cũng chạy theo, thấy y không ngừng nôn đến mức mặt trắng bệch cũng chưa ngừng.
Hắn liền vừa lo vừa đau lòng tay không ngừng lau mồ hôi cho hắn.
Tiểu Đào bên cạnh cũng nhanh chân chạy đi mời đại phu nhân tướng quân theo lệnh của thiếu gia nhà mình.
Bên đây đôi phu thê ’ trẻ