Làng Đồng Môn tọa lạc tại chân núi Đồng Môn, nơi có con sông Mặc chảy qua, gọi là Mặc bởi mặt sông trước nay đều tĩnh lặng yên bình, chưa từng một lần xảy ra lũ lụt như những nơi khác.
Ở đây cảnh vật quanh năm ảm đạm, người dân nơi này rất ít khi giao lưu với người bên ngoài.
Ba người Lạc Tư Thần, Nghê Hiên và Đông Phương Danh đi từ ngoài cổng làng đi vào mà không thấy một bóng người nào, gió hiu hắt thổi qua khiến bọn họ khẽ rùng mình.
" Chắc dân làng sợ hãi bị con quỷ kia bắt mất con nên đều trốn hết trong nhà rồi" Lạc Tư Thần trước kia đã từng đi thám hiểm không ít những di tích rùng rợn nên y vẫn giữ được sự bình tĩnh, còn hai người kia thì có chút căng thẳng.
Đi hết một vòng con phố chợ lạnh lẽo không một bóng người, bọn họ đành phải đổi hướng đi ra bờ sông xem xét xem sao.
Không ngờ lại gặp được một ông lão còn đang ngồi câu cá bên bờ sông.
Lạc Tư Thần đi tới chào hỏi " Vị này, ông có thể cho bọn ta hỏi một chút chuyện về quỷ bắt trẻ nhỏ ở đây không?".
Ông lão nhìn như đã sắp gần đất xa trời khó khăn nói mãi mới hết câu " Ta không rõ lắm, ta từ lâu đã chỉ có một mình, bọn họ cũng không để ý tới ta".
Lạc Tư Thần đoán bọn họ trong lời ông lão chính là dân làng ở đây, không còn người thân nào, bảo sao chỉ có một mình ông ấy không sợ mà vẫn lảng vảng ở đây.
Đông Phương Danh nhíu mày nói " Ta cảm nhận được con sông này hình như âm khí hơi nặng".
Lạc Tư Thần thầm gật đầu, y cũng cho là như vậy nhưng cảm nhận không rõ lắm nên vẫn chưa nói ra.
Ông lão nghe vậy thì nói tiếp " Con sống này...ở thượng nguồn, có chảy qua một cái bãi tha ma lâu năm, cũng không biết là từ bao giờ, cho nên lúc nào cũng cảm giác lạnh lẽo như vậy".
Nghê Hiên nhíu mày không dám tưởng tượng ra cảnh đó, lại càng không dám nghĩ tới việc người dân ở đây ăn cá, tôm bắt được từ con sông này lên " Thì ra là vậy!".
Đông Phương Danh hỏi ông lão " Ông có biết nhà của trưởng làng ở đâu không?".
Ông lão lọm khom đứng dậy rồi chỉ vào một căn nhà nằm trên lưng chừng đồi " Chính là căn đó".
Ba người Lạc Tư Thần cảm tạ ông lão rồi lập tức hướng về căn nhà mà đi tới.
* Cốc Cốc Cốc *
" Ai đó?" âm thanh khàn khàn của một người đàn ông vang lên.
Lạc Tư Thần lớn tiếng nói rõ " Bọn ta là đệ tử của Linh Quan Thượng Môn tới đây để giúp diệt trừ yêu ma".
Tiếng chân vang lên, không lâu sau cánh cửa gỗ cũng mở ra, một người đàn ông trung niên hai trông rất mệt mỏi xuất hiện, nhìn đồng phục của ba người đúng là của Linh