Lạc Tư Thần xuống núi, bắt gặp một người đệ tử của Linh Quan Thượng Môn và một lão già nhìn mặt khá đáng ghét.
Dựa theo lời sư phụ nói thì đây hẳn là tam trưởng lão của Tùy gia, tránh bị lộ thân phận nên Lạc Tư Thần liền mở lời trước.
" Không biết Tam trưởng lão tới tìm ta có chuyện gì?".
Đệ tử kia thấy hai người đã gặp được nhau thì biết ý rời đi trước, tam trưởng lão lúc này mới thể hiện thái độ khó chịu với Lạc Tư Thần " Gia chủ có chuyện muốn gặp ngươi, mau cùng ta trở về Tùy gia", lão ta còn không hả dạ mà đệm thêm một câu " Hiện giờ để gặp được Y Ngọc công tử thật khó khăn, lão già này đứng chờ mỏi cả chân mới thấy người tới".
Lạc Tư Thần hiện giờ đã chẳng còn sợ gì Tùy gia nữa, y vô tư cười miệt " Vậy sao tam trưởng lão không nằm xuống nghỉ ngơi?".
Tam trưởng lão nhăn mày " Nơi này làm gì có chỗ để nằm nghỉ".
Lạc Tư Thần cười nói " Có nha, để ta đào cho ông một cái lỗ là được chứ gì!".
Tam trưởng lão tức giận chỉ tay vào mặt Lạc Tư Thần " Tùy Y Ngọc, ngươi dám!".
Lạc Tư Thần cà lơ phất phơ đáp " Tam trưởng lão đừng hiểu lầm, ta chỉ là có ý tốt thôi mà.
Tam trưởng lão tức giận phất tay áo " Mau đi theo ta trở về!".
Lão ta không biết bản thân có hoa mắt hay không mà lại cảm giác được tên Tùy Y Ngọc này một thời gian không gặp bỗng trở nên còn xinh đẹp hơn cả nữ nhân, tính cách cũng thay đổi khác biệt, trở nên có cảm giác rất phóng túng.
Lạc Tư Thần đi theo phía sau ông ta, mĩ nhãn nhìn vào Tam trưởng lão như có như không một cảm giác như con thú rình mồi khiến ông ta lạnh hết cả sống lưng.
Sau nửa ngày phi hành thì đã quay trở lại tòa thành lúc đó, Lạc Tư Thần nhớ lại lần bản thân lần đầu tới đây mà cảm giác thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó y đã tới thế giới này được gần nửa năm rồi.
Với nhan sắc hiện tại sau khi tu luyện Mị Hoặc tâm pháp thì Lạc Tư Thần đi tới đâu đều có những ánh mắt bị vẻ đẹp của y cuốn hút dõi theo tới đó, cảm giác có chút phiền, bảo sao sư phụ lại suốt ngày quanh quẩn trong núi Bạch Linh.
Về tới Tùy phủ, Lạc Tư Thần thẳng lưng bước vào từ cổng chính, có rất nhiều con cháu Tùy gia chạy ra ngó xem, trong mắt bọn trẻ không có nhiều sự thù ghét trong gia tộc mà nhiều hơn là sự hâm mộ vì Tùy Y Ngọc đã trở thành đệ tử của tông môn đệ nhất.
Tuy nhiên vẫn có vài đứa có thành kiến với Tùy Y Ngọc từ trước nên dù y có trở nên tốt đẹp thế nào thì trong mắt chúng đều coi Tùy Y Ngọc là cái bao cát để đánh đập hàng ngày.
Lạc Tư Thần không thèm chấp với đám trẻ đó, y đi thẳng vào sảnh đường Tùy gia.
Đứng trước Tùy gia chủ y cũng không quỳ gối khom lưng mà chỉ đứng đó ngẩng cao đầu.
Tùy Khả Úy vỗ bàn khiến nắp