Lạc Tư Thần nói nhỏ với Tiểu Đằng Xà " Có thể nhanh hơn một chút không?".
Tiểu Đằng Xà lắc lắc thân mình, xem ra vẫn phải mất vài phút nữa.
Đến lúc này Lạc Tư Thần mới nhớ lại cảm giác khi làm một người bình thường, có lẽ thời gian vừa rồi y đã quen dần với việc sử dụng linh lực cho nên có chút phụ thuộc vào nó.
Một đám sơn tặc ở hướng đối diện nhảy ra chặn đường Lạc Tư Thần khiến y hết đường trốn chạy.
Tên sơn tặc đuổi theo lúc nãy lao tới chém một đao lên bắp chân của Lạc Tư Thần khiến y khuỵu xuống, máu từ đó thấm vào hỷ phục vốn đã đỏ nay lại càng sẫm màu hơn.
" Tên khốn không biết điều này, ta cho ngươi chạy này, ngươi chạy nữa đi!".
Lạc Tư Thần đau đớn ôm chân, tên sơn tặc đó lại đá lên người y khiến y mất thăng bằng ngã bổ nhào xuống đất, trâm cài trên đầu cũng rơi ra mất một cái, tóc đen chảy xuống tung bay trong ánh trăng vàng.
Tam trưởng lão thấy có biến liền cùng đám cao thủ kia dừng giao đấu chạy sang phía này, nhiệm vụ của ông ta là phải hộ tống kiệu hoa tới Hắc Khải thành cho nên không thể để Tùy Y Ngọc chết tại đây được " Sáu người các ngươi xông lên cướp hắn về cho ta!".
Trong số đám sơn tặc cũng có một tên đạt tới trúc cơ cảnh, tuy số lượng ít hơn bên Tam trưởng lão nhưng nhân số lại nhiều gấp ba lần.
Một đám tiêu lâu la tuy chẳng có uy lực gì lớn nhưng lại đủ sức gây cản trở bọn họ.
Tên thủ lĩnh sơn tặc cười khinh bỉ " Chỉ với đám người các ngươi cũng muốn cướp người từ chỗ bọn ta, nghe danh đại ca ta quản lý ngọn núi này còn dám nửa đêm nửa hôm lén lút đi qua, đúng là không coi ai ra gì?".
Tam trưởng lão trong lòng tính toán thiệt hơn, Tùy gia khó khăn lắm mới bồi dưỡng ra mấy tên cao thủ, nếu giao đấu với bọn chúng ắt hẳn sẽ có thương vong, còn Tùy Y Ngọc sớm muộn cũng sẽ phải chết, không bằng để hắn chết trong tay đám sơn tặc này, coi như chẳng liên quan gì tới Tùy gia cả " Các ngươi muốn bắt tân nương của bọn ta làm gì?".
" Lão tử nhìn trúng hắn, muốn đem về cho lão đại, ai ngờ hắn dám chọc giận bổn đại gia đây, ta muốn cho các huynh đệ hưởng dụng hắn hết một lượt rồi mới trả lại cho các ngươi, lúc đó sống hay chết ta không đoán trước được".
Tam trưởng lão ra hiệu gọi thủ hạ lui lại " Vậy được, ta đưa hắn cho các ngươi, các ngươi phải tha cho bọn ta".
Lão ta biết đám sơn tặc này không chỉ có như vậy mà còn có số lượng người đông hơn thế này đang chờ ám thị liền nhảy ra, tới lúc đó đến sinh mạng của lão cũng sẽ gặp nguy hiểm.
" Ai yo! Thật biết điều, thấy các ngươi có thành ý như vậy bổn đại gia đây đương nhiên sẽ nhận lấy, mau cút đi để anh em bọn ta còn chuẩn bị động phòng" Tên sơn tặc xoa tay liếm môi đầy ghê tởm nhìn Lạc Tư Thần.
Đúng lúc đám người Tam trưởng lão chuẩn bị rời đi thì quanh thân Lạc Tư Thần xuất hiện luồng linh khí mạnh mẽ bộc phát ra khiến đám lâu la