Ngày hôm sau, kỳ thi khảo hạch chính thức bắt đầu, để cho công bằng thì các sân đấu sẽ chia theo từng khóa.
Đệ tử ngoại môn chia làm hai khu tỷ thí, một dành cho tân đệ tử mới gia nhập, hai là dành cho nhóm đệ tử ngoại môn bị loại từ lần trước, nếu lần này bọn họ không có tiến bộ thì sẽ bị chính thức khai trừ.
Ngày hôm sau mới là ngày khảo hạch của đệ tử nội môn nên hôm nay tới đây đều là đệ tử ngoại môn, với năng lực của đệ tử nội môn thì bọn họ không cần thiết tới quan sát cuộc thi đấu này, nhưng bởi vì có sự xuất hiện của các trưởng lão nên vẫn có không ít người tới hóng chuyện, đặc biệt là việc những đệ tử ngoại môn thông qua liệu có ai được trưởng lão nhắm trúng được nhận làm đệ tử hay không, thường chuyện này rất ít khi xảy ra mà phải tới cuộc tỷ thí của đệ tử nội môn thì những cuộc trành giành người mới xảy ra.
Nhóm thi đấu của Lạc Tư Thần bao gồm 294 người đứng đầy một sân tỷ thí nhưng bởi nơi này quá rộng nên tính ra số lượng người này nhìn trông cũng không nhiều lắm.
Các trưởng lão ngồi phía trên âm thầm quan sát tìm ra kỳ tài mới sẽ xuất hiện, một trong số việc mà bọn họ hứng thú nhất chính là cược xem ai sẽ là người chiến thắng.
Thuẫn Lam trưởng lão mặc trường bào màu lam, tay phe phẩy quạt, nhìn nhan sắc không quá 30 nhưng thực tế y đã sống cả mấy trăm năm " Nghe nói trong số này có một đứa trẻ nhị linh căn Thủy và Mộc".
Họa Dẫn trưởng lão là một nữ tử mặc y phục màu vàng diễm lệ đáp " Chẳng phải chỉ là cái lô đỉnh sao, làm sao lại có thể gia nhập tông môn, là ai cho hắn vào chứ?".
Thuẫn Lam trưởng lão bình thản đáp " Là đệ tử của ta cho hắn vào, rừng trúc của ta quả thật đào tạo ra những trị liệu sư tốt nhất, nếu ngươi coi thường thì lần sau bị thương đừng có tìm tới bọn ta".
" Hừ, lão già thối!" Họa Dẫn trưởng lão khó chịu phất tay áo " Xem ra Thuẫn Lam trưởng lão muốn nhận hắn làm đệ tử nha, còn không biết hắn có qua được vòng đầu tiên hay không?".
Thuẫn Lam trưởng lão chưa kịp đáp thì có một thanh âm vang lên " Vậy sao?".
Tử Vu hiếm khi ra khỏi Quan Nguyệt động phủ nay lại xuất hiện khiến chúng trưởng lão đều bất ngờ không tin nổi, tuy cùng là trưởng lão nhưng Hạo Đàm trưởng lão hoàn toàn ở một đẳng cấp khác với bọn họ.
Tử Vu đi tới ngồi lên vị trí cao nhất, khi không có tông chủ xuất hiện thì sự tồn tại của y chính là tối cao trong tông môn, không có bất kỳ ai dám dị nghị, bởi thậm chí tông chủ còn phải gọi y một tiếng thúc thúc.
Nhan sắc của Tử Vu khiến cho toàn bộ nữ đệ tử đều choáng ngợp, thẹn bản thân còn không xinh đẹp bằng cả một nam nhân.
Lạc Tư Thần nhìn thấy sư phụ của mình xuất hiện thì hơi ngạc nhiên nhưng phải vào những lúc như thế này y mới biết địa vị thực sự của sư phụ mình cao tới đâu, sau đó tinh thần quyết tâm đạt hạng nhất của y càng tăng lên, nhất định không để sư phụ bị mất mặt.
Người quản sự thông báo " Vòng đầu tiên toàn bộ thí sinh cùng tham gia, trong vòng một nén hương nếu các ngươi vẫn còn đứng tại trên đài tỷ thí thì tính là qua vòng, xếp hạng dựa theo số người mà các ngươi đánh bại".
Khảo hạch chính thức bắt đầu!
Lạc Tư Thần trước tiên cùng Nghê Hiên và Đông Phương Danh ghép thành một đội đứng tựa lưng vào nhau để phòng thủ.
Các thí sinh khác cũng hợp lại thành từng nhóm lớn nhóm nhỏ, những nhóm nhiều người bắt đầu tìm cách tấn công những nhóm nhỏ hơn.
Nhóm của Lạc Tư Thần là nhóm nhỏ ba người, phải chịu sự tấn công của những nhóm khác.
Nghê Hiên sử dụng trường tiên đánh trả những kẻ tấn công, Đông Phương Danh dùng thổ hệ tạo ra lớp phòng ngự vững chắc, Lạc Tư Thần dùng cách đặc biệt hơn, y sử dụng mộc hệ tạo ra những dây leo khống chế bên địch cho Nghê Hiên thuận tiện đánh trả.
Lúc đầu cách này tương đối có tác dụng, nhưng về sau dây leo của Lạc Tư Thần bị bọn họ dùng kiếm cắt đứt thì thế trận này đã thay đổi.
Nghê Hiên đổi sang hệ kim, y thuần phục điều khiển hàng chục mũi kim nhỏ bay tới đâm vào huyệt của đối phuong khiến bọn họ bị bất động, trong lúc đó Lạc Tư Thần sẽ xông tới dùng thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện đánh bay bọn họ xuống đài tỷ thí.
Sau khi phản công xong lại quay về bên trong lớp phòng ngự do Đông Phương Danh tạo ra.
Con số 294 người hiện tại chỉ còn lại một nửa, nén hương cũng cháy hết sáu phần mười rồi, những người còn đứng tại lôi đài đều là những kẻ mạnh còn sót lại.
Bọn họ lựa chọn cách phòng thủ thay vì tấn