Toàn bộ đệ tử các môn phái tham gia thí luyện lần này đều đang hướng về phía trung tâm đi tới, có những cuộc chiến xảy ra, cũng có những người đầu tiên bị mất đi tính mạng.
Lạc Tư Thần chìm sâu dưới đáy hồ, y dùng hết sức lực để bơi lên nhưng lực hút của cái hồ này quá lớn, mặc cho tay chân mỏi nhừ thì Lạc Tư Thần vẫn cố gắng nắm lấy một tia hy vọng.
Không khí bên trong lớp linh khí phòng hộ không còn nhiều, Lạc Tư Thần mất đi ý thức mà nằm dưới đáy hồ.
Bản năng y không cho phép mọi chuyện cứ như vậy kết thúc, Lạc Tư Thần mở mắt, y phát hiện dưới đáy hồ hình như có thứ gì đó đang phát ra ánh sáng màu xanh lam sẫm màu.
Xung quanh y có rất nhiều bộ xương trắng, xem ra có không ít người đã bỏ mạng tại nơi quỷ quái này.
Lạc Tư Thần bám ngón tay vào lớp bùn đất mà rướn người về phía trước, trọng lực quá mạnh khiến cả người y như nằm bẹp dí xuống đáy hồ, vô cùng khó khăn để di chuyển.
Ở bên trên, Tiểu Đằng Xà vô cùng lo lắng thử thả một thân dây leo xuống hồ tìm kiếm Lạc Tư Thần nhưng cái hồ này rất sâu, đã kéo ra hết cỡ cũng không tìm thấy, chẳng lẽ mấy trăm năm nó mới tìm được một người bạn, chưa được bao lâu đã phải thấy y chết đi như vậy sao? Tiểu Đằng Xà kéo dây leo lên nhưng vô cùng khó khăn, lực hút mạnh tới nỗi nó suýt nữa bị kéo ngược trở lại hồ.
Hắc xà thấy vậy liền vội vàng bò tới cắn đứt khúc dây đó của Tiểu Đằng Xà, cả hai bị bắn ngược đập vào vách đá trong hang.
Bọn chúng nhìn nhau, trong lòng đều hiểu được Lạc Tư Thần lành ít dữ nhiều, cầu mong kì tích sẽ xảy ra.
Lạc Tư Thần bò tới được gần nơi phát ra ánh sáng đó, hai bàn tay của y đã nhuốm máu đỏ.
Y cố ngẩng đầu lên nhìn " Tại sao ở dưới đáy hồ có lực hút mạnh lại mọc ra một cây hoa thẳng đứng như vậy được?".
Lạc Tư Thần lại gần thêm một chút, dưỡng khí đã gần như cạn kiệt, hai mắt cũng bắt đầu mờ đi.
Y giơ tay với lấy đóa hoa đó nhưng vẫn còn cách một khoảng nữa, không tài nào chạm vào được.
Lạc Tư Thần mất đi ý thức, tay đang giơ trên cũng rơi xuống dưới, lớp linh khí bảo hộ tan biến khiến cho áp lực của nước trực tiếp tác động lên cơ thể của Lạc Tư Thần, tiếng xương gãy răng rắc vang lên liên tục.
Lúc này, nơi ngón tay Lạc Tư Thần bị thương chảy ra một luồng máu lẫn vào với dòng nước chảy tới chỗ bông hoa màu xanh lam quỷ dị kia.
Tia máu chạm vào cánh hoa, bông hoa đột nhiên sáng bừng lên sau đó nó bay lên hạ xuống trên thân thể của Lạc Tư Thần rồi tiến nhập vào trong thân thể của y.
Ngay sau khi lam hoa tiến vào thì dòng nước xung quanh cũng đột nhiên tạo thành một cái lốc xoáy lấy Lạc Tư Thần làm trung tâm rồi hóa thành linh khí tự động bị y hấp thu lấy.
Bên trong đan điền của Lạc Tư Thần, dịch linh khí dày đặc dần được lấp đầy rồi sau đó tạo thành một luồng xoáy.
Rắc một tiếng, toàn bộ dịch linh khí tụ lại với nhau tạo thành một viên đan màu trắng cứng rắn.
Xung quanh thân thể Lạc Tư Thần hiện lên một luồng sáng thăng cấp, điều này chứng tỏ y đã đột phá lên kết đan kỳ, nhưng kì lạ là thực lực biểu hiện ra bên ngoài của y chỉ dừng ở Trúc cơ kỳ đỉnh phong mà thôi.
Chưa dừng lại ở đó, luồng linh khí khổng lồ kia vẫn cứ tiến nhập vào thân thể Lạc Tư Thần, bên trong đan điền, một viên đan nữa hình thành, hết một viên lại một viên khác xuất hiện.
Ở bên trên, Hắc xà phát hiện mực nước trong hồ hình như có xịt giảm, lúc đầu còn không dám tin nhưng dần dần lượng nước đã giảm so với ban đầu tận ba tấc, Tiểu Đằng Xà liền cảm giác có hy vọng, Lạc Tư Thần nhất định là còn sống.
Hắc xà, bạch xà và Tiểu Đằng Xà thay nhau canh gác cửa động phòng có người khác phát hiện.
Dần dần thời gian đã qua hai tuần, mực nước trong hồ cũng giảm đi rất nhiều, có thể nhìn rõ trên mặt nước xuất hiện một lốc xoáy nhỏ nơi Lạc Tư Thần đang hấp thu linh khí.
Tiểu Đằng Xà muốn đưa dây leo xuống thăm dò nhưng hễ tới gần Lạc Tư Thần thì sẽ bị một luồng linh lực đánh bay ra.
Bạch xà có nhãn quang rất tốt, nó có thể nhìn ra cơ thể của Lạc Tư Thần đang phình to ra như sắp nổ, nhân loại này phải hấp thu quá nhiều linh khí, cơ thể không chịu đựng nổi nữa, phải mau chóng nghĩ cách.
Bạch xà dùng xà ngữ nói cho hắc xà biết, dẫu sao nhân loại kia là ân nhân cứu mạng của nó, nếu để lâu thêm nữa sợ rằng Lạc Tư Thần sẽ chết vì nổ tung mất.
Tiểu Đằng Xà không nói nhiều, nó nhảy thẳng vào hồ tiền lại gần Lạc Tư Thần, mặc cho luồng linh lực kia đánh tới thì vẫn cố bám vào y phục của Lạc Tư Thần, một phần dây leo quấn quanh cổ tay y, hút bớt linh khí trong cơ thể Lạc Tư Thần ra, thế nhưng qua một hồi đến cả nó cũng sắp không chịu nổi nữa rồi, tu vi của Tiểu Đằng Xà dùng tốc độ khó tin mà tăng lên.
Bạch xà và hắc xà thấy vậy cũng liền nhảy xuống bám vào Tiểu Đằng Xà, giúp nó hút bớt linh khí ra.
Qua khoảng một tuần sau, mặc cho bên ngoài xảy ra chuyện gì thì bên trong hang động vẫn tĩnh lặng như vậy, lượng nước trong hồ chỉ còn cao khoảng một mét nữa thôi.
Bên ngoài hang động, ở một nơi gần đó,