Sự huyền bí nằm ở bên trong mô hình, tất cả các đầu nối đều bị giấu đi, người ngoài nghề căn bản không hiểu.
Cô cẩn thận đặt mô hình kim cương hoàn hảo như lúc đầu lên trên bàn thủy tỉnh thấp, lúc này đã quá giờ cơm, cô dụi dụi mắt, nằm sấp trên ghế sofa, lại ngủ thiếp đi...
Giấc ngủ này, cũng không biết dài bao lâu.
An Đình Đình bị người khác gọi tỉnh.
Chính xác mà nói hẳn là bị tiếng kêu sợ hãi của Mặc Diệu Phong gọi tỉnh.
"Cô gái xinh đẹp, cái... cái này là cô sửa đây sao?" Mặc Diệu Phong trừng đôi mắt thơ ngây , khó có thể tin nhìn nhìn bảo bối trong tay.
"Ừ” An Đình Đình bị hù tỉnh lại, nhưng tâm tình vẫn rất tốt.
"Thật là lợi hại! Cô gái xinh đẹp, cô rất lợi hại!" Vẻ mặt Mặc Diệu Phong sùng bái, vui vẻ kéo tay cô: "Cô gái xinh đẹp, tôi thích cô, tôi sẽ không đuổi cô đi, cũng sẽ không để cô làm vợ của em trai tôi."
"Ặc..." Mặt An Đình Đình lại bị nóng lên.
Lúc này Mặc Diệu Dương đã đứng bên người Mặc Diệu Phong, vẻ mặt của anh cũng không thể tin được. Mô hình đã hoàn hảo như lúc đầu, đôi mắt hẹp dài của anh đảo vài vòng trong bàn tay to, mặc dù nhìn không ra một chút sơ hở nào, giống y như đúc lúc anh vừa mua về.
Anh không thất vọng, càng không tin, người phụ nữ này chỉ tốn nửa ngày đã sửa lại được.
Nhưng mà, sự thật bày ngay trước mắt, anh không thể không tin được!
"Hì hì, tôi muốn mời cô gái xinh đẹp ăn cơm." Mặc Diệu Phong kéo tay An Đình Đình, một trước một sau lắc lư.
Hành động này, thật sự giống như đứa bé đang kéo tay mẹ làm nũng.
"Ừ, tôi quả thật là có chút đói bụng." Tâm tình của An Đình Đình rất tốt, rất phối hợp gật nhẹ đầu.
"Được được, cô muốn ăn cái gì đây, tôi dẫn cô đi ăn." Mặc Diệu Phong cười tủm tỉm.
"Tôi...
“Lần sau đi, hôm nay chúng ta đã