Cửa văn phòng làm việc được mở ra, mặt mày Lâm Tiêu Tương u ám bước vào.
Sắc mặt An Đình Đình khẽ biến, nói: “giám đốc Lâm.”
Lâm Tiêu Tương ngẩng lên nhìn ý cười trên mặt của cô, dường như hơi khác so với mọi ngày. Nhưng tóm lại đều mang đến cho cô ta cảm giác chế giễu. An Đình Đình cô giỏi lắm, lại dám tính kế với tôi, cô cứ đợi đấy cho tôi.
“Hừ!” Lâm Tiêu Tương hừ lạnh một tiếng, dẫn theo trợ lý của mình nhanh chóng rời đi.
An Đình Đình về khu làm việc, vừa mới ngồi xuống, đồng nghiệp ở xung quanh đã vây lại, mồm năm miệng ba, ồn đến mức cô đau hết cả đầu.
“Đình Đình, cô nhìn thấy cậu hai Mặc chưa?
“Đình Đình, cậu hai Mặc có nói gì không?”
“Oa... Đình Đình, thật ghen tị với cô mà, cô lại cùng cậu hai Mặc ở chung trong một phòng làm việc, khoảng cách gần như vậy...”
An Đình Đình khóe miệng hơi giật giật, đồng nghiệp ở xung quanh ai cũng lộ ra cái dáng vẻ mê trai, xem ra Mặc Diệu Dương thật sự rất có duyên với phụ nữ. Nếu đây là thế giới chỉ nhìn vào mặt, chỉ cần có gương mặt đẹp thì cho dù là lưu manh hay cướp đều khiến người ta thích.
“Tôi chỉ là một thực tập sinh nhỏ nhỏ, lấy đâu tư cách nói chuyện với anh ta chứ.” An Đình Đình nói.
“Cũng phải, dù sao giám đốc Lâm cũng ở đó.”
“Đừng nhắc nữa, giám đốc Lâm của chúng ta không những giỏi, lớn lên còn xinh đẹp, vóc dáng vừa đẹp vừa là con gái nhà giàu, nhưng tôi cũng không thấy cậu hai nhà họ Mặc có để ý đến cô ta.”
“Không thể nói như vậy được. giám đốc Lâm thích cậu hai nhà họ Mặc cũng không phải chuyện một hai năm rồi, có chí nhất định sẽ thành, không chừng sẽ kiên trì thêm vài ba năm nữa, cậu hai nhà họ Mặc lạnh lùng đó chắc chắn sẽ bị đánh động.”
Mọi người nói chuyện phiếm một lúc mới giải tán.
An Đình Đình đột nhiên nhận ra, chẳng trách vừa rồi giám đốc Lâm lại xuất hiện ở trong văn phòng của phó tổng giám đốc, thì ra là như vậy... Xong rồi! Vậy nếu như để cô ta biết bản thân gả vào nhà họ Mặc, nói không chừng sẽ