Chương 490
Kể từ sau lần trói Tô Tú Song, Mộ An Bảo đã gắt hơn nhiều, không cho làm phiền cô ta nữa.
Nói thật con tiện nhân này đúng là phúc lớn mạng lớn, động tay động chân gây áp lực trước, chờ cho cô ta lên sàn ai ngờ đúng lúc đấy lại đổi người.
Đúng lúc này, cửa phòng tiệc bị người từ bên ngoài đẩy vào.
Mọi người đều quay đầu, ánh mắt cũng cuốn theo.
Một người đàn ông người Anh cao lớn bước vào. Anh ta mặc một bộ tuxedo màu trắng, đội mũ chóp đen, trông rất quý tộc và lịch lãm.
Ngay khi nhìn thấy Smith, nhiều nữ diễn viên và nam diễn viên tất nhiên không thể chịu đứng yên, họ chạy đến chụp ảnh, bắt tay và chào hỏi.
Bị ép vào giữa, vây giữa một đống người, trên mặt Smith không hề có biểu hiện không vui mà chỉ cười nhạt.
Tô Tú Song liếc vài lần, tỏ vẻ không có hứng thú.
Nhưng Tần Du Du biết rằng Smith sẽ chọn người đại diện trong bữa tiệc này, thế nên trong lòng cảm thấy rất ngứa ngáy.
Đáy lòng muốn nhào tới chào hỏi, lại cảm thấy mình là một nữ hoàng điện ảnh, rõ ràng có đẳng cấp cao hơn những nữ minh tỉnh kia.
Cô ta đứng đó không nhúc nhích, nhưng hai tay luôn ép sát thân mình, thỉnh thoảng lại nhìn Smith.
Mãi một lúc sau, Smith cuối cùng cũng có thể thoát thân.
“Lâu rồi không gặp.”
Anh ta cười ôm lấy Trương Tiến Trung.
“Ừ, đã một năm rồi cơ đấy, chào mừng anh đến Nam Việt. Khi nào có thời gian, tôi
“Xin chào anh, Smith, ngưỡng mộ đã lâu, giờ mới có cơ hội gặp gỡ”
Tần Du Du nở nụ cười xã giao đúng chuẩn. Cô ta ngẩng đầu, tay giữ trước ngực, thân thiện ôm lấy Smith nhằm tạo ấn tượng tốt đẹp.
“Nói đến ăn vặt ở thủ đô, có khi đạo diễn Trung không hiểu bằng tôi đâu. Tôi lớn lên ở thủ đô nên đường nào ngõ nào có đồ ăn ngon tôi biết hết”
Tân Du Du cười ấm áp.
“Được, nhất định rồi” Smith mỉm cười.
“Loạt thiết kế mới nhất của anh Smith rất đẹp, tôi cũng là một fan hâm mộ lớn của anh đấy. Đây là danh thiếp của tôi, hy vọng có cơ hội được giao lưu cùng cô.”
Trong lúc nói chuyện, cô ta nhân cơ hội lấy danh thiếp ra đưa cho Smith.
Dã tâm không che giấu viết rõ trên mặt cô ta.
Smith gật đầu, lịch sự cầm lấy rồi lần lượt bắt tay Trương Vinh Hiển và Hoắc Diệc Phong.
“Anh rất đẹp trai!”
Anh ta khen ngợi Hoắc Diệc Phong bằng thứ tiếng Việt hơi vụng về, ánh mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc.
Hoắc Diệc Phong lười biếng mở miệng ngáp một cái: “Anh có mắt nhìn đấy.