Chương 492
Trong phút chốc, toàn bộ hiện trường đều bàng hoàng náo loạn.
Nhiều nữ diễn viên đang bàn tán: “Hóa ra là Smith đến Nam Việt để chọn người đại diện cho ALI”
“Liễu Y Y thật là may mắn!”
“Ừ, nhìn Tô Tú Song kìa, định học đòi làm Đông Thi bắt chước chau mày, kết quả thì sao, haha, thật là thảm”
“Mặc cùng một bộ váy, kết quả bị chế nhạo nhục như con trùng trục. Loại phụ nữ này thật kinh tởm”“
“Còn phải nói, chuyện buồn nôn cô †a làm còn ít hay sao?”
“Chỉ cần nhìn thôi tôi đã cảm thấy buồn nôn, muốn ói.”
Các nữ diễn viên nói về Tô Tú Song với giọng điệu chế giễu khinh bỉ.
“Loại phụ nữ này bước vào làng giải trí, tôi cảm thấy mình cũng bị ô nhục theo. Liễu Y Y tính tình tốt nên mới không tính toán với cô ta, chứ đổi lại là tôi kiểu gì tôi cũng phải dạy cho cô ta biết thế nào là lễ độ.”
“Smith đúng là có mắt nhìn. Ở trước mặt Liễu Y Y, Tô Tú Song chẳng khác gì một đống phân”
Nghe thấy thế Liễu Y Y cười vô cùng thỏa mãn.
Trên lầu hai, Mộ Đan Nhan và Mộ Tư Đồng cũng khẽ cười, nhìn Tô Tú Song bị mắng đến nhục nhã.
Bị mắng càng gắt , họ càng vui.
“Đạo diễn Trung, anh luôn rất sáng suốt trong việc tuyển chọn vai diễn. Lần này sao anh lại chọn cô ta?”
“Đúng vậy, chọn cô ấy thì thà chọn tôi còn hơn, một người mới vào nghệ, lại còn dính nhiều scandal, đạo diễn Trung không
“Chính vì sự tồn tại của loại người này, ngành công nghiệp giải trí mới biến thành một đống hỗn tạp. Mau biến khỏi showbiz đi.”
“Tẩy chay đi, phế vật, tiện nhân!”
Một số nữ minh tinh hạng hai đã tụ tập lại với nhau thi nhau xúc phạm Tô Tú Song.
Thật ra, tất cả đều là sự đố ky, ghen ghét và hận thù, dù chỉ là vai phụ trong phim của Trương Tiến Trung nhưng nhiều người cũng tranh nhau sứt đầu mẻ trán muốn đóng cho bằng được.
Tô Tú Song cau mày khi bị một nhóm người trong đám đông lăng mạ và chế giêu.
Ước chừng sẽ không có người nổi tiếng nào giống cô, vóc dáng đen nhẻm bẩm sinh như vậy.
Cô nghĩ thầm.
Nhưng sắc mặt Hắc Diệc Phong lại tối sầm lại, cậu ta xắn tay áo chuẩn bị khô máu với đám người đó.
Mụ nội nhà nó chứ, cái đám bà tám này đáng để cắt lưỡi lắm!
“Thứ này xứng đáng xuất hiện ở bữa tiệc ư?”
Đột nhiên, một giọng nói trầm thấp từ trên cao rơi xuống.
Trong phút chốc, mọi người theo thanh âm nhìn về phía lầu hai.
Tô Tú Song nhíu mày, vỗ nhẹ vào vai Hoắc Diệc Phong nói: “Giọng nói này nghe quen lắm, sao nghe giống như giọng của anh trai cậu thế?”
“Tôi cũng cảm giác thế”
Cả hai quay đầu nhìn.